Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới

Chương 10: C10



Dì Lăng Ngọc là một người có mái tóc màu màu đen và sở hữu song đồng màu tím ma mị mang lại cho mọi người cảm giác rất mị hoặc và sát khí khó nói thật sự là không giống với chú Tần Vân chút nào. Không biết họ làm cách nào mà trở thành vợ chồng của nhau hay vậy không biết

Cặp vợ chồng nhà chú Mặc Hạ - Hồng Liên thì đỡ hơn một chút. Dì Hồng Liên có mái tóc và song đồng cùng màu đó là màu hồng. Nhưng màu hồng đó mang lại sát khí làm sao á. Chú Mặc Hạ thì cứ như ánh mặt trời mùa hạ vậy, giống hệt như cái tên của mình sở hữu mái tóc màu vàng cam nhàn nhạt cùng song đồng màu hổ phách đây là lão công thuộc thể loại ôn nhu nho nhã a!

Cuối cùng là cặp đôi Hạo Thiên và Sở Ngưng bọn họ đều là tính cách trái ngược nhau hoàn toàn nhưng chính vì trái ngược nhau như vậy nên mới có thể bổ sung khuyết điểm cho nhau một cách dễ dàng như vậy. Sở Ngưng là một cô gái nhìn sơ qua là âm hiểm như rắn độc sở hữu mái tóc màu tím cùng song đồng cùng màu và chồng của nàng cũng sở hữu song đồng cùng màu như khác mái tóc mà thôi là tóc màu đen pha lẫn một chút xanh biển nhàn nhạt vào đây

Thiên Hàn chăm chú nhìn bọn họ sau đó liền rút ra một kết luận: Cái này đẹp di truyền hả ta, sao toàn là mỹ nam, mỹ nữ không vậy

Thất Huyền Tông là một hang động chứa toàn là mỹ nam mỹ nữ không? Trai đẹp vô bờ bến gái đẹp nhiều không điếm xuể ai cũng đẹp theo cách riêng của mọi người

Thiên Hàn nở một nụ cười tỏa nắng nhìn bọn họ nói " Cháu là Thiên Hàn rất vui được gặp cô chú "

Sự dễ thương đó đã khiến cho 10 người ở đây phải cố gắng kiềm chế máu mũi trong lỗ mũi của mình, khống chế rất tốt các vệt ửng đỏ trên má của chính mình. Lăng Ngọc mỉm cười nói

" Thiên Hàn cháu đến đây cùng cha cháu à "

" Dạ vâng "


" Cháu đói chưa? Hay chúng ta ăn gì đó a! " Sở Ngưng quan tâm hỏi, sự quan tâm khiến cho đám con trai mong muốn

" Dạ "

Thiên Hàn mỉm cười nói 5 trái táo đã bị tiêu hóa hết rồi còn đâu nữa. Nghe được chữ " Dạ " ngọt sớt như mật ong của Thiên Hàn khiến cho 10 người lâng lâng cảm giác hạnh phúc bằng vào tốc độ nhanh nhất mà đã chuẩn bị xong một bữa tiệc

Thiên Hàn trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tốc độ của bọn họ chưa đến 1s thì trước mặt của cậu đã xuất hiện một bàn tiệc rồi. Đây là tốc độ gì? Sao lại nhanh như vậy. Bàn tiệc này rất to đủ chứa đến 20 người ăn. Trên bàn là trái cây được hái ở đây, ngoài ra còn có thịt nướng, cơm chiên, hải sản..... Thiên Hàn mắt sáng rực nhìn 10 người nói

" Cô chú tuyệt thật tốc độ thật là nhanh "

" Ha ha ha.....Tiểu Thiên Hàn khi lớn sẽ có tốc độ như vậy thôi " Hạo Thiên mỉm cười vương tay xoa đầu của cậu bé

" Đúng vậy nhưng so với cha con còn kém lắm " Mặc Hạ mỉm cười nói hồi tưởng lại trận đánh nhau với Trạm Dực thì ớn lạnh, lúc đó hắn bị hành đến bán sống bán chết đó

" Papa thật lợi hại "

Thiên Hàn hai mắt càng thêm sáng, thậm chí còn sáng hơn đèn pha ô tô nữa. Trong lòng của cậu bé papa và ông là một người vô cùng tuyệt vời không ai có thể tuyệt vời hơn papa và ông. Mặc dù là không biết ông ở đâu thôi nhưng đối với papa thì lại khác. Papa mặc dù rất có nhiều công việc cần làm nhưng vẫn cố gắng sắp xếp thời gian ở bên cạnh của cậu vui chơi cùng cậu. Cũng là người thường xuyên ru ngủ cho cậu ngủ mỗi khi mất ngủ. Nếu có vấn đề gì không hiểu thì papa cũng là người giải đáp cho cậu hiểu. Papa thật sự rất tốt, ngoài ra papa của cậu là một papa siêu cấp tốt nhất thiên hạ ngoài việc sở hữu dung nhan yêu nghiệt hại nước hại dân thì còn nấu ăn rất giỏi, gu thời trang rất tốt, biết quan tâm lo lắng cho bạn gái, hơn nữa còn hát, đàn rất là hay. Papa của hắn quả nhiên là tốt toàn diện kể mãi mà không hết điểm tốt của papa


Papa!

Mọi người không khỏi giật giật khóe môi khi nghe Thiên Hàn gọi là papa nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục lại hiện trạng của mình. Dạ Diễm mỉm cười nói

" Mau vào ăn đi, đồ ăn sắp nguội rồi "

Nói rồi không đợi Thiên Hàn đồng ý thì đã bế lấy cậu bé đi đến bàn rồi. Thiên Hàn có chút ái ngại nhìn bàn ăn, tầm mât ngừng lại ở cốc trà trước mặt của mình. Cốc trà này vô cùng bình thường nhưng lại mang lại cho cậu cảm giác rất muốn uống nó không suy nghĩ nhiều liền vương tay cầm lấy cốc trà đó uống

" Tầm nhìn thật tốt! "

Đó là suy nghĩ của 10 người khi thấy Thiên Hàn cầm lấy cốc trà mà uống. Thiên Hàn chỉ cảm thấy sau khi uống xong tách trà cơ thể liền trở nên phấn chấn vô cùng, xunh quanh cơ thể của hắn đều được bao bọc bởi một nguồn ánh sáng màu xanh lá cây rất ấm áp. Nguồn năng lượng màu xanh lá cây này từ từ thâm nhập vào cơ thể của hắn, năng lượng ấm áp này khiến cho cơ thể của hắn vô cùng thoải mái hoàn toàn chìm vào sự êm ái đó. Nguồn năng lượng đó đi khắp cơ thể của cậu rồi từ từ hòa nhập vào cơ thể của cậu. Đây là....

Sinh Mệnh Lực!

" Thoải mái thật, cốc trà này thật Thần Kỳ "

Thiên Hàn không tin, chỉ một cốc trà nhưng lại khiến cho cơ thể của cậu trở nên vô cùng thoải mái thậm chí còn cảm nhận được Hồn Lực trong cơ thể của mình đang tăng lên một cách rất nhanh


" Cốc trà đó gọi là trà Sinh Mệnh " Lăng Ngọc mỉm cười giải thích, trà Sinh Mệnh bọn họ rất ít khi dùng đến bởi vì Sinh Mệnh Lực trong cơ thể của bọn họ quá đủ rồi nay Thiên Hàn đến chơi bọn họ mới lấy trà Sinh Mệnh ra cho Thiên Hàn uống đó chứ

Thiên Hàn là lần đầu tiên nghe tên một loại trà kỳ lạ như vậy đó, cậu bé nào cũng tò mò cả và cậu cũng không ngoại lệ thắc mắc hỏi " Trà sinh mệnh, đó là cái gì? "

Mặc Hạ giải thích " Trà sinh mệnh chính là lấy Sinh Mệnh Lực pha thành trà trong quá trình chuyển Sinh Mệnh Lực thành trà thì khá là phức tạp đối với nhân loại bọn cháu nhưng đối với Hồn Thú chúng ta vô cùng dễ dàng. Cháu chắc hẳn cảm nhận được hành tinh này đều tràn ngập Sinh Mệnh Lực có đúng hay không? "

" Thì ra là như vậy " Thiên Hàn gật đầu dường như đã biết cái gì đó. Ít ai biết Thất Huyền Tông có liên quan mật thiết với Đại Thần Quyển. Đây là cầu nối giữa hai thế giới nhân loại và Thần Giới muốn thành thần thì đối với Thất Huyền Tông dễ lắm chỉ cần tu vi đạt đến 99 cấp sau đó hoàn thành những nhiệm vụ do Quân Ly và Mặc Liên ban bố là được. Bất quá nhưng lên trên Thần Giới chỉ là Thần Chi cấp 3 đến lúc đó chính mình phải cố gắng mà leo lên chức vị cao hơn như Thần Chi cấp 2, cấp 1. Nhưng mà yên tâm đi số lượng người vào được Thất Huyền Tông ít đếm thảm thương nếu 1 triệu người thì có một người vào được bởi vì tu luyện trong Thất Huyền Tông là cứ như một bước lên mây nơi đây tràn ngập Sinh Mệnh Lực và thiên địa nguyên khí nên tốc độ tu luyện của các con người ở đây tăng gấp hai ba lần so với tu luyện ở thế giới ngoài kia

Hồng Liên chống càm nói " Chắc hằn cháu không biết có thể hấp thụ Sinh Mệnh Lực mà tu luyện đó nhưng việc này không ai làm được cả ngoại trừ chủ thượng ra "

" Hấp thụ Sinh Mệnh Lực để tu luyện sao? " Thiên Hàn trầm ngâm, trong lòng thầm tính toán trong cơ thể của cậu có Linh Khí của mẹ kết hợp với Hồn Lực của nhân loại bình thường tạo ra một năng lực Hồn Lực khác như vậy thì khả năng hấp thụ Sinh Mệnh Lực cũng có thể xảy ra trên cơ thể của hắn đó

Sở Ngưng nhìn xunh quanh nói " bọn nhóc con đi chơi chừng nào mới về đây "

" Ba, mẹ " Sau câu nói của Sở Ngưng là năm tiếng nói khác nhau vang lên

Bích Hà tinh nghịch cười nói một tiếng " Nhắc tào tháo thì tào tháo đã đến "

Thiên Hàn vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện trong khu trung tâm ngoài trừ năm người này ra còn có người ta vào thoải mái vậy sao, lại còn gọi là cha mẹ nữa. Cậu theo bản năng mà quay đầu lại nhìn đó là năm người bằng tuổi với cậu 3 tuổi. 3 nam và 2 nữa, trên môi của bọn họ đều nở một nụ cười rất tươi. Trong đó có cặp anh em song sinh. Thiên Hàn quan sát trong đó có một cậu nhóc tóc đỏ, cậu nhóc tóc vàng, cậu nhóc tóc bạch kim và hai cô gái đầu tiên là cô gái sở hữu mái tóc màu xanh biển và thứ hai là màu cam nhàn nhạt


" Các con về rồi à " Húc Phượng mỉm cười nhìn đám quỷ con trước mặt của hắn

" Dạ vâng, lần này đi đến Long Cung chơi quả thật rất là vui "

Cậu nhóc có mái tóc màu đỏ giống hệt với Húc Phượng mỉm cười nói nhưng khác là cậu ta có đôi mắt màu ánh kim rất là đẹp nhìn rất sắc bén và lanh lợi

" cha, mẹ con nhớ người quá đi " Cô bé  tóc xanh xà vào lòng của dì Lăng Ngọc nũng nịu nói

Lăng Ngọc đẩy cái tiểu nha đầu đang dụi dụi vào bụng của mình ra " Thôi đi tiểu cô nương, con là nhớ đồ ăn mẹ làm thì có "

" Lưu Triệt, Ngôn Hy, Đường Việt, Tịnh Y và Băng Dao lại đây " Dạ Diễm cười cười nhìn 5 tiểu oắt con trước mặt của hắn. Sau đoa trầm giọng nói

" Dạ Diễm thúc, thúc gọi bọn con " Đường Việt chính là cậu nhóc có mái tóc màu đỏ và song đồng màu vàng kim ban nãy

" Giới thiệu với các con đây là Hoắc Thiên Hàn " Dạ Diễm mỉm cười nhanh chóng giới thiệu cậu đang ngồi kế bên của mình

Giờ năm cô cậu bé mới chú ý  cậu nhóc bằng tuổi của mình đang ngồi bên cạnh của Dạ Diễm thúc. Mái tóc màu trắng nổi bật trong khu rừng hơn nữa cậu ta lại sở hữu đôi mắt màu xanh nước biển rất đẹp thậm chí còn đẹp hơn Băng Dao và Tịnh Y nữa. Hàng lông mi dài dài xinh đẹp khiến cho con gái nghen tỵ, gương mặt tuấn tú nhìn chăm chăm vào bọn họ. Các cô cậu bé khẽ nhìn bàn tiệc kia thì phán đoán được cậu bé này là khách đến chơi dù sao khu trung tâm của bọn họ cũng đâu có phải cấm vào đâu. Nhưng điều làm bọn họ ngạc nhiên là cậu bé này thật sự quá nhỏ để vào khu trung tâm hơn nữa lại còn ăn tiệc với ba mẹ bọn họ nữa.

Đường Việt đại diện cho tất cả mọi người bước lên giới thiệu " Xin chào tôi là Đường Việt con trai của cha Húc Phượng và mẹ Bích Hà. Đó là những người bạn của tôi từ trái sang phải là Ngôn Hy và Tịnh Y bọn họ là anh em sinh đôi đều là con của chú Tần Vân và dì Lăng Ngọc, kế bên là Băng Dao con gái của dì Hồng Liên và chú Mặc Hạ cuối cùng là Lưu Triệt con trai của dì Sở Ngưng và chú Hạo Thiên. Rất vui khi được gặp cậu "