Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới

Chương 49: C49



Nguyên Ân Huy Huy mặc dù chật vật nhưng tu vi vẫn còn đó, tốc độ lại không chậm, khả năng hắn bị vây tới mức triệt để là không lớn. 

Trong đám quái thú đang đuổi giết hắn có một loại tốc độ cực nhanh, loại này là có uy hiếp lớn nhất đối với hắn, toàn thân chúng là một màu lam sậm, trên người có những đường vằn màu tím, trên đỉnh đầu có một sừng, phía sau lưng là những mảnh giáp trồi như những mũi dao ngắn bén nhọn. Đám này đuổi theo Nguyên Ân Huy Huy với một tốc độ nhanh như điện xẹt. Chính do đám này truy đuổi mới khiến Nguyên Ân Huy Huy có vẻ hơi chật vật, loại quái thú nhìn qua có điểm giống báo này chính là chủ lực trong đám đang vây công Nguyên Ân Huy Huy. Chỉ một lát sau, trong phiến khu vực này lại có thêm mười mấy cái xác quái thú, nhưng đại đa số vẫn không buông bỏ việc truy đuổi.

Chờ đợi cùng quan sát đã rất có ý nghĩa, thấy được Nguyên Ân Huy Huy năng lực, cũng rõ phương thức công kích kỳ lạ của đám quái thú trên tinh cầu này, chuyện này sẽ có trợ giúp rất lớn cho hành động tiếp theo đối với bọn hắn.

Nguyên Ân Huy Huy đã bị Thiểm Điện lam báo đuổi chạy xa, mà trên mặt đất này, hơn trăm thi thể con quái thú đều còn hoàn chỉnh.

"Phong Tử, ngươi tiếp tục dò xét lưu ký hiệu cho chúng ta. Vũ Thiên, ngươi dùng Mạch Đao tới lấy tinh hạch. Những người khác tuyệt đối không nên lấy tay dây vào những quái thú bị độc chết, để tránh trúng độc."Thiên Hàn trầm giọng ra lệnh

Lần này không thể nghi ngờ là thu hoạch lớn đối với bọn hắn, dưới tình huống Nguyên Ân Huy Huy đánh chết trên trăm con quái thú như vậy, tương tự chính là có trên trăm miếng tinh hạch. Không biết Nguyên Ân Huy Huy sẽ chờ một lúc hay sẽ không trở về. Nếu trở về, sợ rằng hắn sẽ giận đến ói máu, hắn nhọc nhằn khổ sở giết chóc nửa ngày, cuối cùng lại bị hoàng tước lợi dụng phía sau.

Lạc Ly khóe môi khẽ câu lên một nụ cười hỏi " Thế nào? Hắn thật sự rất thông minh "

Lam Mộng Cầm hừ một tiếng: "Vận khí tốt thôi, nhưng cũng có ý nghĩa."

Đống Thiên Thu mỉm cười: "Hắn hết sức cẩn thận, không mù quáng hành động như vậy. Đây cũng là hắn đang chịu trách nhiệm đối với mọi người chúng ta."

Nguyên Ân Huy Huy vất vả giết nửa ngày, bọn hắn quét dọn chiến trường lại chỉ dùng không đến mười phút đồng hồ. Lúc trước mọi người còn lo lắng sẽ không có nhiều thu hoạch, hiện tại loại lo lắng này đã bị quét sạch hoàn toàn. Mỗi người bọn họ đều đã có hơn mười miếng tinh hạch, tuy không coi là nhiều nhưng cũng không quá ít. Mấu chốt là mọi người còn chưa phải làm bất cứ việc gì.

" Chúng ta tiếp tục bám theo hắn ta "

Thiên Hàn vừa nói vừa ngồi xổm người xuống, hắn vẽ một hình tam giác dưới mặt đất: "Chúng ta tác chiến ngay phụ cận ba đỉnh tam giác này, hấp dẫn quái thú chung quanh để tránh chúng nó ảnh hưởng đến Nguyên Ân Huy Huy nghỉ ngơi. Mọi người có khả năng tùy tiện giết, nhưng phải chú ý an toàn, nếu gặp phải loại quái thú mạnh như Thiểm Điện lam báo, vậy phải lập tức lui về hướng hai phe còn lại, không cần đợi thời gian trở lại tập hợp."

"Được." Băng Thiên Lương đáp ứng một tiếng, mang theo Lâm Đông Huy cùng Vũ Thiên đi tới một hướng.

Lam Mộng Cầm, dẫn theo Đống Thiên Thu cùng với nhóm Hiên Vũ đi. Lạc Ly lúc này mới đi đến cạnh y


" Thật sự không muốn cướp sao? "

Thiên Hàn nhún vai nói" Hắn ta rất mạnh "

" Ngươi mạnh hơn hắn " Lạc Ly mơ hồ bật thốt ra câu đó. Hoắc Thiên Hàn nở một nụ cười xoa đầu nàng

" Quả nhiên là tớ mạnh hơn hắn nhưng tớ lại không thể cướp đi tinh thách của hắn vì dù sao tinh hạch đó là do hắn giết được. "

" Ngươi thắng " Lạc Ly trước ngay giống như chưa bao giờ nói đạo lý với ai nên hôm nay nghe cậu nói đạo lý liền nhận thua

Thời gian dần trôi qua tất cả mọi người dẫn Hồn Thú về hang động 1 đống. Đây rõ ràng là gian thương không làm mà muốn có ăn. "Ầm!" Con quái thú lại bay ra từ trong khe đá, lập tức hấp dẫn một đàn đang đuổi tới từ phía sau. Tiếp theo, từng nhánh mũi tên màu tím bắn liên tiếp về phía chúng 

Bằng vào tinh thần lực, chắc chắn Nguyên Ân Huy Huy có thể cảm nhận được có người đi qua, nhưng hắn sẽ không có khả năng cảm thụ được là người nào. Mà đối mặt một đàn quái thú như vậy, tất nhiên hắn sẽ không chút do dự mà đánh giết.

Mấy chục con quái thú căn bản không đủ uy hiếp Nguyên Ân Huy Huy, rất nhanh liền bị hắn đánh giết. Nhưng hắn dù sao cũng chỉ có một người, rất nhanh lại có trên trăm con quái thú vọt tới. Nguyên Ân Huy Huy bị bức ép, lại không thể không vừa chiến vừa chạy.

Sau khi nghỉ ngơi một giờ, có vẻ thực lực của hắn đã khôi phục hơn phân nửa, mà kinh nghiệm lại càng phong phú hơn trước, tốc độ đánh giết quái thú cũng bắt đầu tăng nhanh.

Lúc trước thì có những lúc mũi tên bình thường của hắn không thể lập tức giết chết quái thú, hiện tại, dưới sự phụ trợ của đệ nhất Hồn kỹ, hắn cứ nhằm con mắt mà bắn, cơ bản chỉ một tên bắn ra là sẽ có một con quái thú phải mất mạng.

Nhưng cũng chính như Thiên Hàn phán đoán vậy, những bầy quái thú có số lượng đạt trên trăm con đều sẽ có một loại cường giả như tộc trưởng, rất nhanh, một con Đại Đỗ Tử Điêu liền xuất hiện trên đỉnh đầu Nguyên Ân Huy Huy. Con Đại Đỗ Tử Điêu này mạnh hơn hẳn con bọn hắn gặp trên máy bay. Nó bắn ra từng tia sáng tím uy lực phi phàm.

Nhưng Nguyên Ân Huy Huy am hiểu công kích từ xa nên cũng không sợ Đại Đỗ Tử Điêu, Tử Tinh Linh Cung không ngừng bắn ra từng đạo tên sáng. Lần này hắn không liên tục bùng nổ công kích giống trước đó, mà là dùng mũi tên bình thường nhất phối hợp với đệ nhất Hồn kỹ. Hắn dùng hơn hai mươi phút thời gian, vừa né tránh vừa giết sạch đám quái thú đang vây công, sau đó mới tập trung tinh thần chiến đấu với Đại Đỗ Tử Điêu trên không.

Đại Đỗ Tử Điêu mặc dù bay được nhưng tốc độ lại không bằng Thiểm Điện Lam Báo, uy hiếp của nó nhỏ hơn hẳn. Nương tựa theo bộ pháp linh hoạt, hắn ứng đối cũng thoải mái hơn rất nhiều. Thế nhưng tình huống bùng nổ công kích cùng loại với Thiểm Điện Lam Báo lúc trước vẫn xuất hiện.


Trên không trung, Đại Đỗ Tử Điêu đột nhiên dừng lại một chút. Vầng mặt trời Tử Dương rõ ràng mờ đi một thoáng, trong chốc lát, thân thể Đại Đỗ Tử Điêu liền biến lớn gấp hai lần, một cỗ lực áp bách giáng xuống từ trên trời, này cả đám người Lam Hiên Vũ ở phía xa cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.

Phía dưới, Nguyên Ân Huy Huy không chút do dự xoay bỏ người chạy, ở trong nháy mắt này, tốc độ của hắn hoàn toàn bạo phát ra, đã không còn mờ ảo như trận đánh lúc trước với Thiểm Điện Lam Báo.

Đại Đỗ Tử Điêu bỗng nhiên hé miệng, một quả cầu năng lượng màu đem sậm bắn thẳng đến hướng Nguyên Ân Huy Huy. Nguyên Ân Huy Huy cũng không quay đầu lại, hắn cứ chạy như vậy mà kéo động dây cung, từng nhánh mũi tên màu tím bắn ra, hắn muốn chặn lại quả vầu năng lượng kia.

Nhưng quả cầu này lại như một hố đen vũ trụ, mũi tên bắn trúng nó lại biến mất vô tung, không có cách nào ngăn cản nó tiến lên. Rất mạnh, công kích này nếu so với Thiểm Điện Lam Báo lúc trước thì càng kinh khủng hơn.

"Làm sao hắn không dùng phân thân vậy?" Tiền Lỗi nghi hoặc nói.

Lam Hiên Vũ nói: "Có khả năng không dùng được nữa rồi."

Loại kỹ năng thiên phú mạnh mẽ như vậy sẽ rất khó sử dụng liên tục.

Đúng lúc này, hồn hoàn thứ năm trên người Nguyên Ân Huy Huy phát sáng lên, Tử Tinh Linh Cung trong tay hắn đột nhiên biến thành màu lam, từng đạo điện quang xanh thẳm lượn lờ trên đó, ánh sáng màu lam bạo phát, hắn nhảy vọt tới phía trước, thân thể xoay tròn trên không trung. Lấy thân thể của hắn làm trung tâm, không khí chung quanh chợt cuồng bạo kịch liệt. Một nhánh mũi tên màu lam xuất hiện trên dây cung, bầu trời cũng theo đó mà hiện ra từng đạo lôi đình, tất cả đều ngưng tụ tới phía hắn. Tốc độ bay của quả cầu năng lượng đen kia cũng theo đó mà giảm đi rất nhiều.

Lam Mộng Cầm bên cạnh hắn nhịn không được nói: "Thời gian quấy nhiễu. Hồn kỹ này của hắn đã có thể quấy nhiễu tốc độ thời gian?"

Sau một khắc, một đường lôi đình to lớn bắn ra từ dây cung của Nguyên Ân Huy Huy, hung hăng đánh vào quả cầu năng lượng.

"Oành ——"

Trong tiếng nổ vang trời, rốt cuộc quả cầu năng lượng màu đen kia cũng nổ tung. Toàn bộ bầu trời đều trở thành một mảng đen kịt trong nháy mắt, tầm mắt mọi người đều bị gián đoạn trong chớp mắt này.


Khi tầm mắt của mọi người khôi phục lại, chỉ thấy Nguyên Ân Huy Huy đã rời vị trí lúc trước, bị đánh bay hơn mấy chục mét, toàn thân cháy đen mà chật vật quay cuồng dưới mặt đất, hắn đang cố gắng tránh đi những đạo công kích tiếp theo của Đại Đỗ Tử Điêu.

Tầng hào quang của Tử Tinh Linh Cung đã có chút ảm đạm, rõ ràng một kích kia đã tạo thành thương tổn không nhỏ đối với hắn. Nhưng tình huống của Đại Đỗ Tử Điêu cũng không phải quá tốt. Lúc này nó đang lơ lửng giữa không trung, phần bụng xuất hiện một miệng vết thương cháy đen. Nó đang điên cuồng phun những đạo công kích tím tới phía Nguyên Ân Huy Huy, nhưng lực công kích rõ ràng đang yếu bớt.

"Chít ——"

Một tiếng kêu to vang lên ở phía xa trên không, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh đang hướng phía bên này bay tới nhanh như gió. Lại là một con Đại Đỗ Tử Điêu, mà thoạt nhìn thì nó còn lớn hơn con ban đầu kia. Khi nó thấy con Đại Đỗ Tử Điêu ban đầu bị thương nặng, nó liền kêu to liên tục rồi trực tiếp đáp xuống, một đạo sáng tím đánh thẳng tới phía Nguyên Ân Huy Huy.

"Ra tay! Băng Thiên Lương, đệ tứ Hồn kỹ chặn đường. Lưu Phong đi cứu Nguyên Ân Huy Huy, chúng ta lên!" Thiên Hàn thét lên một tiếng lần này gây họa cho Nguyên Ân Huy Huy rồi

Đại Đỗ Tử Điêu này có tu vi tiếp cận tới mức hồn thú vạn năm, hiển nhiên Nguyên Ân Huy Huy sẽ không ứng đối được nữa. Nếu bọn hắn còn không ra tay thì chỉ sợ Nguyên Ân Huy Huy sẽ lập tức bị đánh chết. Băng Thiên Lương phóng người lên, toàn thân điện quang phóng thích, ánh sáng trên đệ tứ Hồn Hoàn nở rộ. Lần trước hắn đã được tăng niên hạn hồn hoàn trong Thăng Linh Đài, lúc này đệ tứ Hồn Hoàn của hắn đã hiện ra màu tím sậm, có xu thế phát triển thành màu đen. Một khi đến được cấp độ màu đen thì uy năng sẽ còn tăng lên gấp bội. Vì sao hồn kỹ thứ năm của Nguyên Ân Huy Huy lại mạnh như vậy? Cũng là bởi vì đó là Hồn kỹ vạn năm!

Điện Thần Hàng Lâm! Trong chốc lát, cả người Băng Thiên Lương đã hóa thành lôi đình mà đánh thẳng đến hướng Đại Đỗ Tử Điêu. Dưới trạng thái Điện Thần Hàng Lâm, hắn bằng vào lực bộc phát là có thể tạm thời phi hành trên không trung.

Ngân văn Lam Ngân Thảo của Lam Hiên Vũ trực tiếp quấn quanh Lâm Đông Huy, Diệu Dương trên đỉnh đầu Lâm Đông Huy lập tức hiển hiện, hào quang tỏa sáng.

"Công kích tới con đang bị thương. Hỏa cầu!" Thiên Hàn cau mày quát

Cái hỏa cầu bắn ra trong nháy mắt rồi đón gió biến lớn. Mới bay ra ngoài hơn mười mét, đường kính của nó đã phóng tới hơn một mét. Ngọn lửa nóng bỏng nở rộ, thẳng đến con Đại Đỗ Tử Điêu đang bị thương mà bay.

Lam Mộng Cầm cùng Đống Thiên Thu vừa lướt đi đều giật nảy mình, hai người chỉ cảm thấy một cỗ khí lưu nóng bỏng bắn qua đỉnh đầu mình. Khi hai nàng ngẩng đầu nhìn tới quả hỏa cầu đều không khỏi biến sắc.

Hỏa cầu này... Đây thật sự là thứ tam hoàn hồn sư có thể tạo ra?

Tốc độ của Băng Thiên Lương cực nhanh. Lúc này Đại Đỗ Tử Điêu đã lâm vào trạng thái cuồng nộ, nó vỗ cánh liên hồi, toàn thân toát ra một tầng sáng tím mãnh liệt, cánh trái đột nhiên co lại mà đánh vào Băng Thiên Lương Điện Thần Hàng Lâm.

"Oành——" Băng Thiên Lương từ trên trời giáng xuống, tựa như sao băng nện xuống mặt đất. Đại Đỗ Tử Điêu lập tức bị điện giật thân thể rung động, không thể tiếp tục công kích Nguyên Ân Huy Huy. Hai cánh phải khống chế cân bằng mới có thể tiếp tục trôi nổi trên không trung.

Thật sự chiến đấu mới có thể cảm nhận được loại quái thú cấp bậc đầu lĩnh này mạnh bao nhiêu. Lúc trước Nguyên Ân Huy Huy xử lý Thiểm Điện Lam Báo, hiện tại hắn lại đả thương nặng một đầu Đại Đỗ Tử Điêu, mọi người mặc dù biết loại tầng thứ này rất mạnh nhưng cũng vẫn cho là mình có thể đối phó.

Nhưng lúc này Băng Thiên Lương đánh ra một kích toàn lực, vậy mà cũng chỉ có thể làm rung chuyển Đại Đỗ Tử Điêu, nhưng sau đó vẫn bị nó vỗ xuống từ không trung, có thể thấy thực lực của Đại Đỗ Tử Điêu mạnh tới mức nào. Dĩ nhiên con này mạnh hơn hẳn con lúc trước.


Cuối cùng thì hỏa cầu của Lâm Đông Huy cũng đến, con Đại Đỗ Tử Điêu lúc trước bị thương nặng lập tức cảm nhận được uy hiếp, nó vội quay gập thân thể, một chùm sáng tím bắn ra.

"Oành ——"

Hỏa cầu nổ ra mưa lửa đầy trời trên không trung, tầng khí lãng khổng lồ chấn bay con Đại Đỗ Tử Điêu đang bị thương. Lúc trước thương thế của nó đã rất nặng, nên giờ đã không còn chịu nổi, nghiêng nghiêng rơi nhào xuống từ không trung. Con Đại Đỗ Tử Điêu tới sau kêu to một tiếng rồi lập tức phóng xuống theo hướng nó.

Lam Mộng Cầm lại nhìn thoáng qua từng quả hỏa cầu khổng lồ của Lâm Đông Huy. Nhưng lúc này nàng không bay lên, cũng không phóng thích võ hồn tuyết của mình, cứ như vậy mà ngồi xuống bên người Thiên Hàn

trên đầu gối Lam Mộng Cầm đã có thêm một thanh ngọc cầm, ngọc cầm thon dài, bảy dây cung với mười ba huy hiệu, phía trên có những đường hoa văn mịn mượt hội tụ tới đầu cây đàn, cuối cùng thành hình đầu Phượng.

Hai tay Lam Mộng Cầm nhanh chóng phủ lên bảy sợi dây đàn, ánh mắt băng lãnh, rất có mấy phần khí khái nghiêm nghị không thể xâm phạm. Nếu lúc này Lam Hiên Vũ còn chưa thể nhìn ra đây là cái gì thì hắn đi học là vô ích rồi. Song sinh võ hồn! Không hề nghi ngờ, đây chính là một võ hồn khác của Lam Mộng Cầm.

Sau khi võ hồn này xuất hiện, không chỉ hắn mà mọi người bên cạnh cũng đều trở nên ngây ngốc. Bởi thứ xuất hiện cùng lúc với thanh ngọc cầm này chính là bốn cái Hồn Hoàn màu đen. Không sai, bốn cái hồn hoàn đều là màu đen, Hồn Hoàn vạn năm!

Phải biết, thời điểm nàng phóng thích bông tuyết tác chiến lúc trước, đó là bốn cái Hồn Hoàn màu tím! Vậy mà giờ khắc này, thứ xuất hiện trên võ hồn thứ hai lại là bốn cái Hồn Hoàn màu đen!

Hoắc Thiên Hàn nở một nụ cười cô gái này....có Võ Hồn giống y chang Băng Dao....lại là song sinh võ hồn giống cậu ấy nữa.....chị em thất lạc sao?

Hai tay nàng khẽ gẩy dây đàn, lập tức vang lên từng đợt âm thanh. Khi mọi người nghe được tiếng đàn đều không khỏi sững sờ, sau đó vẻ mặt tất cả đều lập tức trở nên cổ quái. Bởi vì... Thật sự là rất khó nghe...

cảm thấy, dù mình có tùy tiện tới đánh bừa cũng có thể dễ  nghe hơn nàng. Hình dung tiếng đàn này của Lam Mộng Cầm như thế nào đây? Khá giống việc bóp cổ con gà trống rồi bắt nó gáy... Cảm giám tim đập nhanh mãnh liệt gần như đều xuất hiện trong mỗi người, ngay sau đó là đầu đau muốn nứt.

Nhưng chính trong âm thanh khó nghe này, hồn hoàn thứ nhất trên người Lam Mộng Cầm cái phát sáng lên. Bảy sợi dây đàn đều biến thành màu bạc, sau đó tiếng đàn khó nghe đột nhiên biến mất, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

Giữa không trung, con Đại Đỗ Tử Điêu đang đuổi theo đồng bọn đột nhiên nhúc nhích thân thể một chút, sau đó chính nó cũng rơi tự do mà giáng xuống từ trên trời.

"Đệ nhất Hồn kỹ, cường lực quấy nhiễu, có đặc hiệu đối với sinh vật bay lượn. Có hiệu quả cấm bay nhất định. Ngươi còn không mau lên."

Rốt cuộc Lam Mộng Cầm vẫn không nhịn được mà toát ra mấy phần vẻ đắc ý.