Cô Vợ Siêu Mẫu Của Tổng Tài Nghiện Vợ

Chương 72: Biến



Khách khứa đã đứng tụ họp ở trong sảnh Hàn gia đông đúc, sáu giờ hơn rồi buổi tiệc cũng cần phải đến lúc bắt đầu thôi. Không để mọi người chờ lâu, Hàn Thiên Ngụy chủ tịch tập đoàn Hàn thị cùng mẹ của ông ta, cũng chính là bà nội của Thiên Ngạo dưới sự vây quanh của vệ sĩ, người hầu kể ở tiến vào. Tinh thần của hắn hơi chuyển biên tốt so với hôm xuống tay với con trai. Tiếp sau đó Hàn Thiên Ngạo cùng với Lục Mạn Y cũng sánh đôi bước vào sảnh.

Cả khán phòng náo nhiệt lại trở nên trầm lặng đi hẳn, cô chính thức lại trở thành tâm điểm của bữa tiệc tối hôm nay. Sau một hồi, khoảng không tĩnh lặng ấy đã kết thức nhưng thay vào đó những lời xầm xì, bán tán dần dần lớn lên, tràn ngập cả khán phòng, Hàn Thiên Ngụy nhìn một màn mua vui này của con trai khiến cho ông ta bẻ mặt trước hàng trăm người, bộ dáng hồng hộc. Từ xa anh cũng có thể nhẫn rõ ánh mắt thị huyết của cha đang dán chặt lên mình, hận không thể bóp chết tiểu tình nhân bé nhỏ bên cạnh anh. Thấy được con trai cũng đang nhìn chằm chằm lấy mình, ông nhịn xuống nộ khí xoay người đi.

“ Ta nhịn, ta nhịn, ta không thể mất bình tĩnh lúc này được. Chỉ cần đợi kết thúc buổi tiệc này là được…”



Lục Mạn Y một bên chứng kiến hết thảy, nghĩ bụng: “ Lẽ nào mình thực sự không nên có mặt tại nơi này?”

“ Ây da lần này Hàn gia và nhà họ Kiều lại có chuyện nữa rồi!”

“ Này này! Nói đi cũng phải nói lại, người phụ nữ Hàn Thiên Ngạo đặc biệt đem tới trông cứ quen quen làm sao í!”

“ Ha thế là cậu không đọc báo a… người ta là CEO của một hàng thời trang mới nổi gần đây đấy!”

ig: hmeowzii

Ở một góc nào đó trong khán phòng vài cậu thiếu gia nào đó đang lời ra tiếng vào về hai người bọn họ.



“ Nói đi cũng phải nói lại, người phụ nữ này trông cũng ngon ơ quá chứ.” Người bên cạnh liền bốp vào đầu hắn một cái.

“ Mày có ngu không? Nếu không đẹp thì làm sao câu dẫn được tên họ Hàn kia chứ? He he mỹ nhân như này bổn công tử cũng muốn rước về dinh cho bằng được.”

“ Xì nằm mơ đi.”

Tiếp tục bộ dáng thèm khát của bọn đàn ông rát rưởi này chính thức lại được vinh dự lọt vào mắt xanh của Hàn Thiên Ngạo. Bước chân nặng nề đi đến phía những lời lẽ thô tục được tuông ra, khí lạnh tỏa từ người anh khiến cho người ta sởn gai óc, ánh mắt mãnh liệt của Thiên Ngạo quét qua, bọn chúng gấp gáp cuối đầu không dám lên tiếng, ánh mắt lại không dám nhìn lên người phụ nữ yêu kiều bên cạnh hắn nữa.

Thiên Ngạo thu hồi mắt lạnh, quây đầu đầu nhìn xuống on mèo nhỏe đang bám chặt lấy cánh tay mình, đem giọng nói trầm ấm vang lên: “ Mạn Y em có đói không? Anh đưa em sang bên kia ăn chút gì nhé!”

“ Ummmm ummmnghe theo anh.”

Cả một buổi chiều cô còn chưa được ăn gì, đoán chừng là thật sự đói rồi bèn vùi đầu vào ăn. Hàn Thiên Ngạo nhìn thấy cô ngoan ngoãn ăn từng miếng bánh ngọt trong lòng rất vừa ý, chính là ăn nhiều, dưỡng nhiều sức, mập mạp một chút thì mới có thể…

“ Hàn Thiên Ngạo! A AAAAA…” Mãi mê ăn mà cô quên mất anh còn đứng bên cạnh, ngẩng đầu lên, mới nhìn thấy Hàn Thiên Ngạo một chút cũng không động qua, chỉ là đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô, ánh mắt này cũng thật dịu dàng quá a. Trông cứ giống như anh chồng trẻ nhìn vào nàng dâu nhỏ mới cưới về a? Còn giống như…