Đế Lộ

Chương 39: 39




"Ta xin tự giới thiệu một chút ta là tông chủ của Đế Đạo tông, hiện tại có chuyện gì cứ tới tìm ta".
Chiến Thiên Hoàng đi tới bên cạnh Triệu Viễn thật thà hỏi.
"Đại ca ca, chúng ta không về tông à, sao lại ở đây làm gì"?
Đây cũng là nghi vấn mà những đệ tử mới này không rõ, nghe Chiến Thiên Hoàng hỏi vậy nên cũng ghé mắt qua xem
Triệu Viễn ho khan rồi cười gượng.
"Đế Đạo tông mới xuất thế nên tạm thời sẽ xây lại tông môn ở tinh thần đảo này nên mọi người không cần đi đâu hết.

Mọi người cứ nghỉ ngơi đi, ta và mấy lão đầu kia sẽ đi làm ít thứ".
Lúc này hơn 20 người mới gia nhập Đế Đạo tông cũng sững sờ tại chỗ.
Cố Thanh Hồng lúc này buồn bực nói.
"Có vẻ như chúng ta bị lừa rồi".
Mọi người chỉ biết im lặng, không một ai trả lời.
Triệu Viễn gọi Phong Thiên Tiếu và Thiên Khiếu tới.
"Hai lão đầu các ngươi đi mang 5 ngọn núi cao nhất ở Tinh thần đảo tới nơi này cho ta".
Hai người cũng không nói nhiều liền lập tức rời đi.
Triệu Viễn lại đi tới chỗ Kiếm Tuyệt Trần hai người.
"Kiếm quỷ lão đầu, ngươi cất giấu không ít thiên tinh thạch mà ngươi lại không dùng tới chi bằng lấy ra cho ta xây tường bao quanh Đế Đạo tông".
Người được gọi là kiếm quỷ hừ lạnh, kết hợp với bộ dáng gầy gò, khuôn mặt vuông tràn đầy nếp nhăn, mặc trên mình bộ quần áo huyết sắc khiến cho người xung quanh nhìn vào cảm thấy rất quỷ dị.
"Thiên tinh thạch là một loại đỉnh cấp luyện khí tài liệu.

Nếu đem cho mấy Đế cấp luyện khí sư còn có cơ hội luyện ra Đế binh.

Nên giá trị của nó rất cao không phải rau cải trắng tùy tiện có thể nhặt được".

— QUẢNG CÁO —
"Năm đó lão phu cũng trải qua thiên tân vạn khổ mới có thể lấy được.


Giờ lấy ra cho ngươi là không thể.

Trừ khi tiểu tử ngươi có thể lấy cái gì trao đổi mới được".
"Không phải ta đã tìm cho lão đầu ngươi hai truyền nhân tốt rồi sau.

Còn thu được họ làm đồ đệ hay không thì phải xem Kiếm lão có tranh giành không đá".
Vừa nói vừa liếc sang Kiếm Tuyệt Trần rồi nói tiếp.
"Tính ta ngươi chắc cũng biết một hai, cái gì đã muốn thì nhất định phải nghĩ mọi cách tranh đoạt vào tay.

Cũng tỷ như thiên tinh thạch của ngươi vậy đó.

Nên tốt nhất là Kiếm quỷ ngươi tự lấy ra thì sẽ tốt hơn"
Nghe vậy Kiếm quỷ muốn phản bác lại vài câu nhưng chợt lại nhớ lại chuyện cũ cũng đành im lặng, không biết nói câu gì.
Triệu Viễn cười mà không cười nhìn kiếm quỷ.
"Không cần nghĩ nhiều thế để làm gì, lấy ra đi.

Dù sao đây cũng là cống hiến của ngươi cho tông môn mà"
Kiếm quỷ coi thường đáp.
"Ta khi nào nói sẽ gia nhập tông môn của ngươi?
Triệu Viễn thở dài.
"Được rồi, không cần phải vậy.

Kiếm lão cũng đã gia nhập rồi nên ngươi cũng gia nhập luôn đi.

Thành thật mà nói thì hiện tại thiên tinh thạch đối với ngươi cũng không có giá trị là bao.


Nên giờ ngươi lấy ra thiên tinh thạch cũng coi như là cống hiến, ta nhất định sẽ ghi nhớ công này của ngươi".
Một lúc sau như đã suy nghĩ thông điều gì đó kiếm quỷ mới từ trong người lấy một cái nhẫn trữ vật đưa cho Triệu Viễn.
"Tất cả thiên tinh thạch ở trong, đủ ngươi xây để bao phủ được nửa đảo này".
Triệu lúc này mỉm cười.
"Vậy cảm ơn Kiếm quỷ ngươi rồi".
Rồi đưa nhẫn trữ vật cho Kiếm Tuyệt Trần.
— QUẢNG CÁO —
"Kiếm lão ngươi phụ trách cắt tỉa lại những thiên tinh thạch này thành hình chữ nhật.

Còn kiếm quỷ ngươi phụ trách xếp chúng lại như tường thành, chỉ cần cao 5m là được, xây theo kiểu hình tròn nên chu vi của bức tường này dài khoảng hơn 30km một tý là được lúc đó diện tích bên trong của Đế Đạo tông cũng sẽ trong khoảng 70 đến 80km².

Rộng bằng này cũng đủ để chứa không ít đệ tử rồi.

Còn Dạ lão đầu hãy theo ta vẽ phù văn lên tường để bức tường kiên cố và phòng ngự tốt hơn.

Giờ thì bắt đầu".
Triệu Viễn vừa phân công xong thì 3 người ngay lập tức bắt tay vào làm.
Khoảng 1 giờ sau thì một bức tường với hình tròn với chu vi hơn 30km đã hoàn thành.

Nhìn không khác gì tường của một tòa thành.

Chỉ khác mỗi là bên trong cháu hề có bất kỳ kiến trúc gì do con người tạo ra hết.
Đồng thời 2 người Thiên Khiếu cùng Dạ Hàn mỗi người một ta nâng một ngọn núi và một ngọn núi bị hai người dùng lực lượng nâng lại đây.
Khi nhìn thấy một bức tường như vậy hai người cũng đã biết nên phải làm gì.
Lập tức đặt 5 ngọn núi xuống bên trong bức tường tròn đó.

Mỗi một ngọn núi cao chót vót chọc thẳng vào mây xanh.
Triệu Viễn đi tới một góc của bức tường và bắt đầu làm cổng của tông môn ở đây.

Sau đó lấy ra một mảnh hắc thiết khắc lên đó 3 chữ Đế Đạo tông rồi treo trên cổng.
Rồi tụ tập mọi người lại một chỗ thông báo.
"Từ nay về sau đây chính là Đế Đạo tông, ngọn núi cao nhất ở chính giữa là cho cao tầng ở, còn lại sẽ cho các đệ tử ngoại và nội sẽ ở hai ngọn núi hai ngọn núi còn lại lần lượt là chấp pháp đường và tàng kinh các.

Hiện tại tạm thời là như vậy, đợi tông môn nhiều người hơn sẽ mở rộng thêm mấy ngọn núi nữa".
"Hiện tại các ngươi đi theo ta, những ai chưa thể khi hành nhờ mấy lão đầu các ngươi giúp họ đi lên".
Nói xong liền dẫn đầu phi thân bay lên ngọn núi cao nhất.

Đến trên đỉnh thì nơi lại một mảnh bằng phẳng.
Triệu Viễn lấy từ trong túi trữ vật một tiểu cung điện ném xuống trái đất phẳng này.

Chỉ thấy dần dần ngọn núi to ra và cao lên theo gió.
Lúc này chỉ thấy một tòa cung điện hoàng sắc rực rỡ đứng đó.

Nhìn từ bên ngoài cũng có thể thấy tòa cung điện này rộng khoảng 30m², tuy vậy trên đỉnh núi này vẫn còn trống ra không ít chỗ đất phẳng.
Triệu Viễn lấy ra một cá ghế rồi ngồi ở mảnh quảng trường này.
"Dạ lão đầu ngươi lấy danh sách các đệ tử cho ta xem một chút".
"Đây tông chủ" chỉ thấy Dạ Hàn lấy ra một quyển sổ đưa cho Triệu Viễn.

— QUẢNG CÁO —
Triệu Viễn đọc qua một lượt liền gật đầu.

"Không tệ, ta mong 22 người các ngươi không một ai mang dị tâm để gia nhập.

Nếu để ta biết được thì hậu quả các ngươi tự gánh lấy".
"Trước đó ta chưa nói về chức vụ và quyền lợi của các ngươi.

Hiện tại ta nói một chút, các ngươi hãy nghe cho kỹ, ta sẽ không nhắc lại lần hai đâu".

Nghe vậy 22 người cũng đứng trang nghiêm đó để lắng nghe.
"Ta tính cho các ngươi làm đệ tử tạp dịch nhưng…"
Những người này vừa nghe vậy liền sắc mặt đen xám, như rơi vào địa ngục vậy.
Cố Thanh Hồng nhận ra lời Triệu Viễn nói chưa hết nên vội vàng hỏi.
"Nhưng cái gì, ngươi mau nói xem"?
Thấy mọi người rất suốt ruột nên Triệu Viễn liền nói ra hết.
"Đệ tử tạp dịch là những người chưa bước vào con đường tu luyện nhưng các ngươi đã bước vào rồi nên ta sẽ thăng lên cho các ngươi làm đệ tử ngoại môn.

Còn muốn tiến vào đệ tử nội môn thì các ngươi cần đột phá thiên huyền cảnh.

Cứ tiếp như vậy, mỗi lần các ngươi đột phá một đại cảnh giới sẽ có một khảo nghiệm cho các ngươi.

Chỉ cần vượt qua sẽ được tiến vào tầng lớp cao hơn tài nguyên và quyền lợi cũng tăng theo".
"Còn về nơi ở và tài nguyên sẽ tùy vào năng lực cá nhân của các ngươi mà phân phát.

Đệ tử ngoại môn sẽ có "nhân bảng" chỉ cần ai hạng một sẽ có được một động phủ bố trí gấp 6 lần tụ linh trận cũng có nghĩa là linh khí gấp 6 lần ngoại giới, hạng 2 đến hạng 5 động phủ nhận được sẽ là gấp 5 lần tụ linh trận.

Từ hạng 6 đến hạng 10 sẽ là gấp 4 lần , từ hạng 11 đến hạng 20 sẽ là gấp 3 lần, từ hạng 21 trở đi sẽ là gấp 2.

Đi tiến vào đệ từ nội môn nó sẽ còn tăng lên, chỉ cần thực lực các ngươi đủ thì tài nguyên các ngươi sẽ tương ứng.

Về linh thạch và đan dược cũng vậy.

Mỗi tháng hoặc mỗi năm nhận một lần là tùy các ngươi.

Đợi ta làm động phủ xong các ngươi sẽ vào đó nghỉ ngơi tu luyện.

3 ngày sau sẽ thi đấu xếp hạng nhân bảng, mong các ngươi chuẩn bị cho kỹ".
"Giờ thì giải tán đi, động phủ làm xong sẽ có người thông báo các ngươi".