Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

Chương 10: Bạn tốt bi thảm, thiện cảm của đại sư huynh



【 Bạn tốt của ngươi Hình Hồng Tuyền bị Ngọc Thanh tông truy sát, thân bị trọng thương, may mắn chạy trốn 】

 

【 Bạn tốt của ngươi Hình Hồng Tuyền bị đồng môn truy sát, may mắn giết ngược 】

 

【 Bạn tốt của ngươi Hình Hồng Tuyền phản bội Thanh Minh ma giáo, bị Thanh Minh ma giáo truy sát 】

 

【 Độ hảo cảm của bạn tốt ngươi Hình Hồng Tuyền với ngươi lại tăng, trước mặt độ hảo cảm là tứ tinh 】

 

Hàn Tuyệt cạn lời.

 

Bà nương này thật thảm.

 

Điều kỳ quái nhất là mấy năm trôi qua, độ hảo cảm của Hình Hồng Tuyền với hắn vẫn đang tăng trưởng.

 

Bọn hắn cũng không gặp lại!

 

Lòng dạ nữ nhân như kim dưới đáy biển.

 

Không hiểu nổi.

 

Hàn Tuyệt nhìn nhìn, những người nảy sinh quan hệ với hắn tu vi đều không có tiến bộ.

 

Cái này quá sướng.

 

Trước đặt một mục tiêu nhỏ, hơn hẳn Hi Tuyền tiên tử.

 

Hàn Tuyệt đóng bảng skills, tinh thần phấn chấn tiếp tục tu luyện.

 

...

 

Ba năm sau.

 

Hàn Tuyệt tu luyện Hỏa linh căn tới Trúc Cơ cảnh tầng ba.

 

Chỉ lấy nồng độ linh khí ra nói, linh khí ở ngoài ít hơn trong Lôi Linh Trì, cho nên thời gian Hàn Tuyệt tiêu tốn cũng dài hơn.

 

Hẳn hắn còn phải tốn thêm mười hai năm nữa mới có thể tu luyện cả Thổ, Phong, Thủy, Mộc tới Trúc Cơ cảnh tầng ba.

 

Ngược lại hiện tại thọ mệnh của hắn đã tới 187 năm, còn kịp!

 

"Chẳng qua nếu như ta muốn tu luyện lục hệ linh căn đến Trúc Cơ viên mãn, đoán chừng phải tranh thời gian với đại hạn thọ mệnh."

 

Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.

 

Sở dĩ như vậy là vì tu luyện lục hệ tốn thời gian nhiều gấp sáu lần tu luyện đơn hệ.

 

Hàn Tuyệt nghĩ đến Lôi Linh Trì.

 

Xem ra hắn vẫn phải lợi dụng cái linh trì này.

 

Trong Ngọc Thanh tông ngoại trừ Lôi Linh Trì còn có các linh trì khác, tổng cộng có tám loại thuộc tính, hai loại thuộc tính khác là kim, băng.

 

Không thể không nói, nội tình của Ngọc Thanh tông thật hùng hậu.

 

Như vậy cũng tốt, Hàn Tuyệt cũng không cần đổi tông môn.

 

Vài ngày sau.

 

Trong Ngọc U phong bỗng có tiếng chuông vang lên.

 

Hàn Tuyệt trợn mắt, lập tức đứng dậy.

 

Một khi tiếng chuông vang lên đại biểu cho Hi Tuyền tiên tử muốn triệu kiến các đệ tử.

 

Đã nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu.

 

"Hy vọng không phải chuyện phiền toái gì, ta còn muốn tiếp tục tu luyện đây."

 

Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.

 

Sau khi ra khỏi động phủ, hắn gặp được Thường Nguyệt Nhi.

 

"Sư đệ, đã lâu không gặp. A? Ngươi Trúc Cơ rồi?" Thường Nguyệt Nhi cười cười chào hỏi, ngay sau đó nàng lại trừng lớn đôi mắt đẹp.

 

Nàng mới Trúc Cơ cảnh tầng hai, không nhìn thấu tu vi của Hàn Tuyệt, nhưng có thể cảm giác được linh lực của Hàn Tuyệt rất cường đại, vượt xa tu sĩ Luyện Khí.

 

Hàn Tuyệt khiêm tốn cười nói: "May mắn, may mắn."

 

Thường Nguyệt Nhi âm thầm kinh hãi.

 

Không phải sư đệ đã hơn hẳn ta chứ?

 

Không được!

 

Ta phải tranh thủ thời gian tu luyện, không thể bị sư đệ hạ thấp.

 

【 Hảo cảm của Thường Nguyệt Nhi với ngươi lại giảm xuống, trước mặt độ hảo cảm là 1.5 tinh 】

 

Hàn Tuyệt đầu đầy dấu chấm hỏi.

 

Thứ đồ chơi gì?

 

Ta nói sai sao?

 

Thường Nguyệt Nhi cười ha hả dẫn theo Hàn Tuyệt lên núi, phảng phất quan hệ của hai người vẫn như trước.

 

Ven đường bọn hắn gặp những đệ tử Ngọc U phong khác. Hàn Tuyệt bối phận nhỏ nhất, gặp người nào cũng gọi sư huynh, sư tỷ.

 

Khác với hắn tưởng tượng, trong Ngọc U phong cũng có nam đệ tử khác, hơn nữa còn không ít, mỗi người đều khí vũ hiên ngang.

 

Tỉ lệ nam nữ xấp xỉ.

 

Đoàn người đi tới trước đại môn Ngọc U điện, quỳ lạy.

 

Bọn hắn kiên trì chờ đợi.

 

Trong lúc này, Hàn Tuyệt phải chịu ánh mắt quan sát của những người khác.

 

Nữ đệ tử đều tươi cười với hắn.

 

Chẳng qua không ai có ấn tượng tốt với hắn cả.

 

Những đệ tử này đã khổ tu nhiều năm, không giống Thường Nguyệt Nhi chỉ gia nhập Ngọc U phong trước Hàn Tuyệt không lâu.

 

Lục tục có đệ tử tới.

 

Khi đại môn được mở ra, Hàn Tuyệt tính toán một chút, tổng cộng có năm mươi sáu đệ tử.

 

Ngay cả Ngọc U phong sa sút nhất cũng có nhiều đệ tử như vậy, đừng nói các phong khác.

 

Đại đa số đệ tử đều có tu vi mạnh hơn Hàn Tuyệt, khiến hắn không nhìn thấu.

 

Sau khi vào điện, Hàn Tuyệt yên lặng thối lui đến sau cùng.

 

Thân là tiểu sư đệ, đương nhiên hắn phải xếp sau cùng, miễn cho đắc tội với một số sư huynh sư tỷ nhỏ mọn.

 

Trong điện đã bày ra rất nhiều bồ đoàn, chia làm hai hàng, để các đệ tử ngồi mặt đối mặt.

 

Hàn Tuyệt ngồi sau cùng, đối diện là Thường Nguyệt Nhi.

 

Thường Nguyệt Nhi nháy mắt ra hiệu với hắn, hệt như tiểu hài tử.

 

Ấu trĩ!

 

Hàn Tuyệt lặng lẽ dựng thẳng một ngón giữa.

 

Thường Nguyệt Nhi không hiểu thủ thế này, còn tưởng đó là ám hiệu, cũng dựng thẳng ngón giữa với Hàn Tuyệt.

 

Hàn Tuyệt: "..."

 

Lúc này, Hi Tuyền tiên tử mở miệng: "Chưởng giáo mới vừa có quyết định, sau này khi mười tám phong đấu pháp, ba phong bài danh sau cùng đều tự chọn ra mười đệ tử tới đối kháng Thanh Minh ma giáo. Mấy năm nay, Thanh Minh ma giáo vẫn luôn phái gian tế tới mưu hại Ngọc Thanh tông, chưởng giáo chuẩn bị phản kích."

 

Hàn Tuyệt quan sát biểu tình của những người khác.

 

Phát hiện không người nào sợ hãi.

 

Ừm?

 

Lẽ nào Ngọc U phong không xếp Top 3 đếm ngược sao?

 

Trước đó Hàn Tuyệt vẫn cho rằng Ngọc U phong là phong yếu nhất.

 

Đại đệ tử Liễu Tam Tâm cười nói: "Sư phụ, mặc dù Ngọc U phong chúng ta không xuất chúng, nhưng vẫn luôn yên ổn trong Top 10, không cần lo lắng."

 

Những đệ tử khác cũng phụ họa theo.

 

"Chúng ta có khiêm tốn hơn nữa cũng không có khả năng lót đáy."

 

"Thanh Minh ma giáo càng ngày càng kiêu ngạo."

 

"Có người nói ngoại môn có không ít mật thám của Thanh Minh ma giáo."

 

"Gần đây chiêu thu đệ tử phải cẩn thận, mật thám ma giáo thậm chí còn không tu luyện ma công."

 

"Chúng ta vốn nên đối phó với Thanh Minh ma giáo từ sớ. Mỗi lần ta ra ngoài lịch luyện đều gặp phải người của bọn hắn, kiêu ngạo đến cực điểm."

 

Hàn Tuyệt yên lặng lắng nghe, không hé răng.

 

Hi Tuyền tiên tử nói: "Vi sư đương nhiên không lo lắng bài danh, nhưng việc này cũng biểu thị Ngọc Thanh tông và Thanh Minh ma giáo sớm muộn gì cũng có một trận chiến. Trong thời gian tới, nhiệm vụ các ngươi nhận đều sẽ liên quan tới Thanh Minh ma giáo. Tuy rằng Ngọc U phong khiêm tốn, nhưng cũng không phải không muốn hiệu lực vì tông môn."

 

Chúng đệ tử gật đầu.

 

"Hàn Tuyệt." Hi Tuyền tiên tử bỗng kêu.

 

Hàn Tuyệt vội vàng đứng lên.

 

Đệ tử khác sôi nổi nhìn về phía hắn ta.

 

"Mới nhập phong mấy năm, ngươi đã từ Luyện Khí cảnh tầng chín đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng ba, xem ra ngươi là thiên tài." Hi Tuyền tiên tử cười nói.

 

Lời vừa nói ra, mọi người biến sắc.

 

Tốc độ tu hành như vậy...

 

Hàn Tuyệt trả lời: "May mắn may mắn..."

 

Sư phụ, đồ nhi không muốn rêu rao.

 

"Gần đây tông môn có một kế hoạch bồi dưỡng, nhằm vào thiên tài kiệt xuất nhất của các phong. Những thiên tài này sẽ được tập trung lại cùng bồi dưỡng, ngày sau các ngươi cũng sẽ trở thành nhân tài trong một đời trẻ tuổi Ngọc Thanh tông. Vi sư muốn đề cử ngươi đi."

 

Hi Tuyền tiên tử cười tủm tỉm nói. Ánh mắt các đệ tử nhìn về phía Hàn Tuyệt đã thay đổi.

 

Hàn Tuyệt trực tiếp quỳ xuống, hết sức lo sợ nói: "Sư phụ, đồ nhi không muốn đi. Đồ nhi thì có tài có đức gì? Đồ nhi chỉ muốn ở lại trong Ngọc U phong yên lặng tu luyện, không quá muốn tranh đoạt danh lợi. Huống hồ đồ nhi mới đến, cơ hội như thế nên tặng cho các sư huynh sư tỷ mới đúng!"

 

Tuyệt đối là có bẫy!

 

Trong lòng Hàn Tuyệt có tự hiểu lấy.

 

Cho dù hắn là thiên tài hàng đầu thật, nhưng tư cách và sự từng trải của hắn quá cạn.

 

Mới vừa vào đã trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng tâm của tông môn, đây không phải cái tròng sao?

 

Chẳng lẽ Hi Tuyền tiên tử đang thử thăm dò hắn?

 

Nếu hắn là nội gián của Thanh Minh ma giáo, nhất định sẽ nắm lấy cơ hội lần này.

 

"Ngươi nói thật?" Hi Tuyền tiên tử híp mắt hỏi.

 

Hàn Tuyệt gật đầu nói: "Tuyệt không nói chơi!"

 

Hi Tuyền tiên tử gật đầu.

 

Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngồi xuống.

 

Ánh mắt các đệ tử khác nhìn về phía hắn đã trở nên dịu dàng.

 

【 Liễu Tam Tâm có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhất tinh 】

 

Quả nhiên!

 

Đại sư huynh muốn đi!

 

Cũng đúng, loại chuyện này nếu để đệ tử khác tiếp, mặt mũi của đại sư huynh biết đặt ở nơi nào?

 

Hi Tuyền tiên tử nhìn về phía Liễu Tam Tâm, nói: "Vậy để ngươi đi đi. Ngươi là đại đệ tử Ngọc U phong, không được gây chuyện thị phi."

 

"Đồ nhi hiểu!"

 

Liễu Tam Tâm lộ ra nụ cười tươi, những đệ tử khác thì sôi nổi chúc mừng hắn ta.