Đường Độc Là Một Đôi

Chương 43: Thẩm Tiểu Tu khiêu khích!



Đái Mộc Bạch gầm một tiếng nện bước về phía trước đánh tới, gã thi triển Bạch Hổ hộ thân, toàn thân bao phủ trong một tầng kim quang, khí thế tiến bước không lùi, thoạt nhìn cực kì kinh người. Đệ nhất Hồn Hoàn trên hai người Thạch gia huynh đệ sáng lên, thân thể đồng thời co rít trốn vào trong mai rùa. Trảo hổ sắc bén của Đái Mộc Bạch va chạm với quy giáp của bán ra tia lửa, hai tay thế nhưng bị chấn cao lên. Bạch Hổ Hộ Thân Hóa đã hóa giải không ít xung lượng nhưng vẫn bị quy giáp mang thêm lực phản chấn động mãnh liệt khiến hổ trảo tê mỏi.

Ngọc Thiên Hằng bay lên không, đệ nhất Hồn Hoàn bạo sáng, ngưng tụ thành Lôi Đình Long Trảo chụp tới.

Tà Mâu Đái Mộc Bạch chợt lóe, ngay sau đó Lam Ngân Thảo trên eo liền túm gã kéo về. Công kích của Ngọc Thiên Hằng rơi vào khoảng không, Ngọc Thiên Hằng bất ngờ, lập tức một chân đạp lên giáp phía trên Huyền Vũ Quy Hồn Sư. Thân thể gia tốc hướng thẳng đến Đường Tam phía sau Đái Mộc Bạch vọt đi. Cánh tay Lam Điện Phách Vương Long lần nữa huy động, lại một lần Lôi Điện Long Trảo. Chẳng qua mục tiêu lần này đã đổi thành Đường Tam.
Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh cũng đồng thời điểm đó xông ra, tách ra hai hướng vòng qua Thạch gia huynh đệ, chạy đến phía sau Hoàng Đấu chiến đội.

Quang mang tăng phúc từ Thất Bảo Lưu Ly Ninh Vinh Vinh ở sáu người còn lại chợt lóe lên rồi biến mất. Ánh mắt Thẩm Tu thanh lãnh đạm mạc, đầu ngón tay thon dài trắng nõn liền động, mấy thân ảnh đen nhỏ bé cát qua không gian đối phương bay đi. Chính là cổ trùng của Thẩm Tu. Nhìn trên giao diện đội phương mỗi người xuất hiện ít nhiều đều xuất hiện vài cái debuff. Thẩm Tu thu hồi Bổ Thiên, một đôi mắt hoa đào trong trẻo thâm sâu nhìn chằm chằm Cửu Tâm Hải Đường Diệp Linh Linh lẳng lạng đứng bất động cuối chiến đội Hoàng Đấu. Bên môi khé nhếch. ‘Để ta nhìn thử xem Võ Hồn trị liệu này của ngươi đến trình độ nào đi!’
Ngọc Thiên Hằng Lôi Đỉnh Long Trảo hung hăng chụp tới. Trong mắt Đường Tam thoáng hiện lên tử sắc trầm tĩnh, dưới chân biến đổi nên bước, đảo mắt một cái đã cách xa tám thước. Đệ nhất Hồn Hoàn sáng lên, vô số Lam Ngân Thảo từ mặt đất ùa lên. Quấn Quanh hướng đến Ngọc Thiên Hằng trên không trung. Cùng lúc đó hắn điều khiến Lam Ngân Thảo Quấn Quanh trên hông bảy người chợt căng lên, trên chiến đài lập tức sảy ra một màn quỷ dị.

Ở bên Hoàng Đấu chiến đội, Hắc Báo Hồn Sư Áo Tư La đã đón đánh thân ảnh của Chu Trúc Thanh đang lao sâu vào trong.

Trên không trung, Phong Linh Điểu Hồn Sư cũng nhanh chóng xuất ra đệ nhất Hồn Hoàn, tiếng gió thét mang theo đao phong hướng về phía Tiểu Vũ, hai bên viền của đôi cánh do hai tay hắn biến hóa thành đã biến thành giống như đao nhận sắc bén.
Ngay khi hai vị Hồn Sư hệ Mãn Công của Hoàng Đấu chiến đội mắt thấy đối thủ đã đến gần sát, đột nhiên đúng lúc đó bọn họ vô thanh vô tức biến mất. Trong nháy mắt biến mất, Tiểu Vũ còn nở nụ cười hướng đến Phong Linh Điểu Hồn Sư Ngự Phong khoát khoát tay, rõ ràng hết thảy đều nằm trong kế hoạch.

Hai đạo thân ảnh xinh đẹp liền tiến vào trong không trung, không phải vọt về phía trước mà là về sau lưng, các nàng cùng lúc bắn lên còn có Đái Mộc Bạch đang đứng trước Huyền Vũ Quy Hồn Sư. Sử Lai Khắc Bát Quái ba gã chủ công cùng một lúc đồng thời lui về phía sau, mục tiêu của bọn họ chỉ có một.

Một ngọn lửa màu tử hồng mênh mông từ trên người Mã Hồng Tuấn bạo phát, ngay sau đó hai cái Hồn Hoàn trên người hắn gần như đồng thời lóe sáng, một ngọn lửa tử hồng sắc to như một cột trụ lớn điên cuồng phun ra, trực tiếp phá không hướng đến Lam Điện Phách Vương Long Hồn Sư Ngọc Thiên Hằng.
Những phát sinh trước mắt hết thảy đều có trong kế hoạch của Đường Tam.

Dưới chân, Lam Ngân Thảo dày đặc đang điên cuồng quấn quanh thân thể dần lên. Chính diện, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến mang theo nhiệt độ tăng cường từ Dục Hỏa Phượng Hoàng ngang nhiên đánh tới. Sau lưng thì Tà Mâu Bạch Hổ, Nhu Cốt Mị Thỏ, U Minh Linh Miêu ba chủ công đã phong bế kín toàn bộ đường lui.

Lúc này Ngọc Thiên Hằng đã bị vây trong kết cục chỉ chờ chết.

Đang ở trên không trung, Ngọc Thiên Hằng đối với Lam Ngân Thảo của Đường Tam cũng không thể né tránh. Đầu tiên khi bị quấn vào, hắn không để ý thân thể mình đã bị Quấn Quanh Lam Ngân Thảo chế trụ, cánh tay phải đánh ra, một lôi điện long trảo xuất hiện hướng đến Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mã Hồng Tuấn đánh tới.

Giữa không trung một trận âm thanh như lôi đình nổ vang, vô số hỏa diễm màu tím toán loạn bay ra tứ phía, trong một khắc trở nên huyễn lệ tựa yên hoa nở rộ.
Ngọc Thiên Hằng đệ nhị đệ tam hai cái hồn hoàn đồng thời sáng rực lên. Lam Điện Phách Vương Long ngàn năm, hồn kĩ Lôi Đình Chi Nộ phát động. Ngọc Thiên Hằng trên người trong nháy mắt bạo phát một đoàn lôi quang cực kì chói mắt, nương theo lực của một tiếng nổ mạnh, Lam Ngân Thảo đang quấn quanh người hắn trong nháy mắt hóa thành tro bụi, bay toán loạn khắp nơi.

Lôi Đình chi nộ, hiệu quả: trong thời gian nhất định, Hồn Sư Lam Điện Phách Long ở trạng thái cuồng bạo, lôi điện tăng thêm một trăm phần trăm, hồn lực tăng thêm năm mươi phần trăm.

Ngọc Thiên Hằng rống to một tiếng, hắn cũng không quản Phượng Hoàng Hỏa Tuyến đang oanh kích, thân thể tại không trung mạnh mẽ thay đổi, quay mặt hướng đến ba người Đái Mộc Bạch phía sau lưng, hét lớn một tiếng: “Lôi Đình Vạn Quân.”
Vô số điện xà vốn đang bao phủ chung quanh thân thể hắn đồng thời phóng ra, một khắc sau đã hóa thành vô số lôi điện hướng bốn phương tám hướng bạo phát ra. Với Lôi Đình Chi Nộ lôi điện tăng thêm một trăm phần trăm, đệ nhị hồn kĩ của hắn là Lôi Đình Vạn Quân bộc phát với lực công kích mạnh hơn vô cùng. Trước tiên đã khiến Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mập Mạp mạnh mẽ nổ tung, mà đại bộ phận lôi điện của Lôi Đình Vạn Quân đều hướng đến ba người Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh.

Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ thân thể yên lặng ẩn ra sau lưng Đái Mộc Bạch. Vác nàng ban đầu đều được Lam Ngân Thảo của Đường Tam quấn quanh lưng, ngay khi đến gần Đường Tam, ba người hiển nhiên hợp lại cùng một chỗ, thuận theo trước sau, tự nhiên là do Lam Ngân Thảo của Đường Tam điều khiển khống chế.
Đái Mộc Bạch ở trước mặt Ngọc Thiên Hằng, Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ ở vị trí thứ hai và thứ ba sau lưng hắn.

Mà ngay khi Ngọc Thiên Hằng xuất ra đệ tam hồn kĩ Lôi Đình Chi Nộ, Đái Mộc Bạch cũng lập tức phóng ra hồn kỹ của hoàn hồn ngàn năm của mình, Bạch Hổ Kim Cương Biến. Cùng với tiếng hổ hống cuồng bạo, đôi mắt Tà Mâu của Đái Mộc Bạch trong nháy mắt hợp lại, quang mang màu vàng ở thân dưới của Bạch Hổ Kim Cương Biến hóa thành một đoàn quang mang chói mắt màu bạc chợt phóng ra, bạch quang trên không trung khuếch tán. Đạt tới đường kính hai thước, hướng đến trên người Ngọc Thiên Hằng đánh tới.

Tia sét cùng liệt quang tại không trung ầm ầm va chạm, cả đấu hồn thai đều kịch liệt rung lên, lực nổ mạnh kinh khủng mãnh liệt được sinh ra, toán loạn bay khắp nơi.
Sau khi phát động Lôi Đình Vạn Quân, thân thể Ngọc Thiên Hằng đã rơi xuống mặt đất. Đái Mộc Bạch cũng đồng thời hạ xuống, hồn lực cùng hồn kĩ toàn diện va chạm khiến cho hai người cơ hồ đồng thời lui về phía sau.

Ngay lúc này một thân ảnh linh động yên lặng lóe lên, từ sau lưng Đái Mộc Bạch lao tới.

U Minh Đột Thứ của Chu Trúc Thanh tốc độ được đề cao đến cực hạn, thân thể thậm chí tại không trung còn sinh ra liên tiếp tàn ảnh, hai cái hồn hoàn trên người đồng thời bạo phát. Ngọc Thiên Hằng thân thể còn chưa đứng vững, Chu Trúc Thanh đã như chợp vọt đến sát người hắn.

U Minh Linh Miêu đệ nhị Hồn Hoàn hồn kĩ, U Minh Bách Trảo phát động.

Vô số trảo ảnh hợp lại tạo thành một cái lưới dao sắc bén kinh khủng, Lam Điện Phách Vương Long Ngọc Thiên Hành giơ tay, tận khả năng khóa giải công kích của Chu Trúc Thanh. Phải biết rằng Chu Trúc Thanh năng lực chủ yếu là ở tốc độ cùng công kích, mỗi lần nàng phát động công kích đều sinh ra hiệu quả, mặc dù nhìn qua vết thương không sâu, nhưng hồn lực đã thẩm thấu vào bên trong mà điên cuồng phá hoại kinh mạch bên trong thân thể Ngọc Thiên Hằng.
Ngọc Thiên Hằng trì hoãn được một lúc, lôi đình chi lực lại mãnh liệt bộc phát, nhưng ngay khi lôi điện đến sát người thì thân thể Chu Trúc Thanh lại lướt sang ngang mấy thước, vừa vặn hóa giải sự phản kích của Ngọc Thiên Hằng. Lướt ngang theo sát Chu Trúc Thanh, thân thể thon dài mềm mại xuất hiện trước mặt Ngọc Thiên Hằng, chính là Tiểu Vũ.

Đau đớn kịch liệt từ hàng trăm vết thương truyền đến, sau lưng nóng bừng, hiển nhiên là bị cháy bỏng do Phượng Hoàng Hỏa Tuyến vừa công kích sau lưng. Hồn lực cường chống, Ngọc Thiên Hàng rống lên một tiếng phẫn nộ, chờ đón thân thể mềm mại đang nhào lên của Tiểu Vũ là Lôi Điện Long Trảo.

Đón đỡ Lôi Điện Long Trảo nhưng thân thể của Tiểu Vũ không có chút nào ngừng lại. Lôi điện kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến cho thân thể nàng thoáng có chút run lên, màu tím của đệ tam hồn hoàn rực sáng như muốn tuyên bố chấm dứt chiến đấu của Ngọc Thiên Hằng tại đây.
Đệ tam hồn hoàn kĩ của Nhu Cốt Mị Thỏ: Thuấn di, phát động.

Ngọc Thiên Hằng chỉ cảm thấy mắt hoa lên một trận, thân ảnh của Tiểu Vũ đột nhiên biến mất, thân thể mềm mại thon dài chợt xuất hiện ngay trước mắt mình., một búi tóc thật dài ngay lập tức quấn quanh cổ hắn, Tiểu Vũ đằng thân nhảy lên, hai tay nắm lấy long tí của Ngọc Thiên Hằng để phụ trợ phát lực, cố nén ảnh hưởng của lôi điện lực, hai chân đồng thời đặt lên vị trí bụng nhỏ của Ngọc Thiên Hằng.

Đệ nhất hồn kĩ của Nhu Cốt Mị Thỏ: Yêu Cung, phát động. Ngọc Thiên Hằng thân thể to lớn cũng không thể nào chống cự lại lực mạnh vậy được, thân thể lập tức bị quăng lên. Dù hồn lực của hắn cũng cao hơn Tiểu Vũ đến tám cấp, mặc dù Lôi Đình Chi Nộ làm mất của hắn năm mươi phần trăm hồn lực, thân thể lúc này cũng đã đạt tới trạng thái cực hạn, hơn nữa lực lượng của Tiểu Vũ lại được Thất bảo lưu ly tháp gia tăng thêm hơn ba mươi phần trăm, khiến cho hắn đối với nhu kỹ của Tiểu Vũ không cách nào ngăn cản được.
Một đôi hổ chưởng của Đái Mộc Bạch cũng đồng thời hướng đến sườn của hắn mà đánh tới. Dưới sự “giúp đỡ” của Đái Mộc Bạch, thân thể của Ngọc Thiên Hoàng càng bay nhanh về phía Hoàng Đấu Chiến Đội.

” Oanh…” Thân thể Ngọc Thiên Hằng mạnh mẽ đập lên trên quy giáp của hai đã huyền vũ quy hồn sư mới dừng lại được, toàn thân đầy vết máu tươi, trong miệng máu tươi cũng ào ạt phun ra.

Mắt thấy ái nhân của mình bị trọng thương, Cô Độc Nhạn rít một tiếng, trong mắt tràn đầy điên cuồng dữ tợn. Đệ tam Hồn Hoàn trên người sáng rực, nàng hé miệng phun ra một ngụm sương mù dày đặc, khuếch tán trên không trung hướng đến bảy người Sử Lai Khắc.

Độc vụ chưa tới, đã truyền đến mũi một mùi tanh tưởi, khiến cho người khác chỉ buồn nôn, đầu óc mê man. Hai tay đặt trên Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ bên hông, Đường Tam thoáng suy tư trong chốc lát, lạnh nhạt nói: “Chẳng qua chỉ là Bích Lân Ngữ Độc của Bích Lân Xà mà thôi. Xem ta phá xà độc của ngươi đây.” Đường Tam hai tay giơ lên, xuất hiện hai túi nước rất lớn, mỗi một túi nước đựng mười cân nước, dưới tình huống bình thường, là đồ chỉ sử dụng cho những chuyến đi dài.
Đường Tam hai tay dùng sức vung lên, đem hai cái túi da vứt lên không trung, đồng thời hét lớn một tiếng: “Lão đại, Bạch Liệt Quang Ba, Mập mạp, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến. Phát động.”

Sử Lai Khắc thất quái liên thủ không phải chuyện ngày một ngày hai, Mã Hồn Tuấn cùng với Đái Mộc Bạch nhanh chóng lĩnh hộ. Lúc này Đái Mộc Bạch vẫn ở trong trạng thái Bạch Hổ Kim Cương Biến không chút do dự phun ra một ngụm Bạch Hổ Liệt Quang Ba, bắn thẳng về phía cái túi Đường Tam vứt ra. Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của mập mạp theo sát ngay sau.

Hai cái túi nước trước Bạch hổ liệt quang ba, không nghi ngờ bị nghiền nát trong nháy mắt, “nước” bên trong bị hồn lực mãnh liệt đánh sâu vào, hóa thành một màn hơi nước bay lên tản ra tứ phía, mà chính lúc này, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của mập mạp tới. Trong phút chốc, hơi nước hoàn toàn biến thành hỏa vụ, mang theo một cỗ mùi hương đặc thù lan ra tràn ngập toàn trường, hoàn toàn đem đám sương màu tím kia bao phủ bên trong.
Đám sương mù dày đặc kia gặp hỏa vụ tất nhiên bị thiêu đốt, phát ra chuỗi âm thanh phốc phốc liên tiếp, trong nháy mắt biến mất. Trên không, dưới ánh sáng của ngọn đèn, chỉ còn vỏ của hai cái túi nước sau khi bị nghiền vụn từ từ hạ xuống. Bình chướng giữa hai đội đã hoàn toàn biến mất.

“Không, không có khả năng, ngươi làm thế nào có thể phá được Bích Lân Tử Độc của ta?” Độc Cô Nhạn ngơ ngác nhìn Đường Tam phía đối diện, trong mắt ngập tràn thần sắc không tin.

Đường Tam mở miệng lạnh nhạt nói: “Bích Lân Xà Độc chẳng qua chỉ là chút tài mọn mà thôi, nếu Bích Lân Ngũ Độc tới đây, không chừng có thể khiến ta chú ý một chút. Bích Lân Xà Độc của ngươi còn chưa đủ uy hϊếp.”

Độc, là thứ khiến Đường môn thành danh, chính thức khiến kẻ khác sợ hãi. Chơi độc trước mặt Đường Tam, giống như chơi đao trước mặt Quan Công, không biết tự lượng sức mình.
Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ sau lưng Hoàng Đấu chiến đội vang lên: “Các ngươi còn chờ cái gì nữa, một thất bại cỏn con thế đã khiến các ngươi e ngại đối thủ hay sao?”

Ngay sau đó, nương theo một cỗ hương thơm nhàn nhạt, một dạo quang mang màu trắng từ trên trời giáng xuống. Bạch quang kia nhìn cực kỳ quái lạ, hình thái giống cánh hoa, từ từ hạ xuống, trực tiếp rơi lên người Ngọc Thiên Hằng, phiêu phiêu dung nhập vào cơ thể của hắn.

Ngọc Thiên Hằng bị ngã vào lòng Độc Cô Nhạn, thân thể run rẩy một trận, vết thương bên ngoài của hắn như có kỳ tích nhanh chóng khép lại, sắc mặt và toàn thân nhìn qua đã trở nên khá hơn rất nhiều, trực tiếp đứng lên.

Đúng vậy, quang mang màu trắng tựa như cánh hoa kia đúng là từ trên tay Diệp Linh Linh, phụ trợ hệ hồn sư duy nhất trong Hoàng Đấu chiến đội, phiêu phiêu xuất ra. Hoa từ trên tay Diệp Linh Linh rủ xuống, nhu mạn đón gió, rung rinh phấp phới, như mái tóc rủ xuống che đi khuôn mặt của nàng thiếu nữ, nâng niu trìu mến, vẻ đẹp rung động lòng người.
Lúc này trên người nàng tử quang mới thu liễm, hiển nhiên quang mang màu trắng hình cánh hoa chính là Hồn Hoàn kỹ năng ngàn năm của nàng.

“Thì ra là thế…” Nhìn đến thương thế trên người Ngọc Thiên Hằng nhanh chóng khép lại, Thẩm Tu không để bụng khẽ cười một tiếng: “Cũng chỉ làm ngoại thương tốt lên, nội thương và nội lực không có chuyển biến. Cái gọi là Cửu Tâm Hải Đường cũng chỉ có thế.”

Nghe được lời của Thẩm Tu, vốn sáu người Sử Lai Khắc còn có chút lo lắng lập tức yên lòng. Tuy rằng kế hoạch làm Ngọc Thiên Hằng trọng thương của bọn họ phá sản, nhưng trên mặt mọi người vẫn mang theo vài ý cười.

Diệp Linh Linh ngẩn đầu, hai mắt vô thần chuẩn xác xác định vị trí của Thẩm Tu, mày đepọ khẽ nhíu, chậm rãi nói: “Ngươi cũng là Trị Liệu Hồn Sư.”
“Phải.” Thẩm Tu dứt khoát thừa nhận: “Diệp Linh Linh, ta vốn hi vọng năng lực trị liệu của ngươi có bao nhiêu lợi hại, thật là uổng công mong chờ mà.”

“Ồ?” Diệp Linh Linh nhẹ nhàng cười, mặt hiện lên một tia lãnh lệ: “Nhìn qua ngươi hình như rất có tự tin với năng lực trị liệu? Bất quá cũng chỉ cấp 32, cấp bậc chênh lệch cũng không dễ dàng đền bù như vậy đâu tiểu đệ đệ.”

Mắt đào Thẩm Tu nửa cong, khóe môi tạo thành một nụ cười cười như không cười: “Vậy cứ chờ xem. A di, ta sẽ dạy ngươi thế nào mới gọi là Trị Liệu Hồn Sư!”

Sắc mặt Diệp Linh Kinh nháy mắt âm trầm.