Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 77: Ngoại truyện 1



Bụng của Triệu Minh Vi dạo gần đây càng ngày càng cảm thấy khó chịu vì nhóc con trong bụng cứ liên tục đạp. Khiến cho cô không thể sinh hoạt được như bình thường

Vương Thần Kiêu từ quân đội trở về nhà. Anh hôm nay xin cấp trên cho mình nghỉ tết sớm để có thể trở về chăm cô vợ bầu nhà mình, còn chưa kịp thay giày đã thấy cô đang cau mày ngồi trên sofa. Đang lúc thay xong đôi dép đi trong nhà thì người ngồi trên sofa đã hét lớn

Triệu Minh Vi cảm thấy có khả năng sẽ sinh vào hôm nay. Bởi vì nhóc con trong bụng đang vùng vẫy rất kịch liệt: “Aaaa, Vương Thần Kiêu!! Không ổn rồi, nhanh lên đưa em tới bệnh viện. Aaa..”

Không kịp nghĩ ngợi gì Vương Thần Kiêu đã nhanh chóng chạy lại bế người lên. Anh nói với người giúp việc ở bên trong rằng chuẩn bị đồ đạc sau đó đưa tới bệnh viện

................

Tất cả mọi người ở hai bên gia đình đều tức tốc chạy đến, nhìn thấy người đàn ông còn đang mặc quân phục. Chân mang một đôi dép đi trong nhà

Thân hình cao lớn của anh đứng thẳng tắp trước cửa phòng sinh. Bên trong là người con gái cùng với nhóc con sắp chào đời của anh. Tâm trạng lo lắng trong lòng khiến cho Vương Thần Kiêu không thể ngồi yên

Đã gần nửa tiếng từ khi mọi người đến, Vương Thần Kiêu vẫn vững vàng đứng yên không lay động. Mẹ Triệu vừa tiến lên định bảo anh yên tâm, đây chẳng qua chỉ là một trong những trường hợp bình thường của phụ nữ khi sinh con.

Nhưng chưa kịp lại gần thì tiếng khóc của trẻ sơ sinh đã vang lên, không sai. Chính là nhóc con kia đã chào đời sau những giờ đồng hồ căng thẳng

Bác sĩ cùng hai hộ tá đi ra, trên tay là một cục bông gòn bé tí. Đối với mọi người mà nói là cực kì đáng yêu.

Bác sĩ bế đứa nhỏ rất nhẹ nhàng, từ lúc chào đời cho đến bây giờ đã hơn ba phút, thế nhưng đứa nhỏ này chỉ khóc một lần khi vừa chào đời. Cho đến bây giờ vẫn yên ổn nắm chặt hai tay mà nằm gọn trong lòng bác sĩ

“Ba đứa bé có ở đây không? Đây là con trai của cậu”

Không khó để nhận diện, bác sĩ liếc nhìn người đàn ông đang đứng bên cạnh cửa phòng bệnh. Rất biết điều mà nâng đứa bé tới phía anh

Vương Thần Kiêu nhìn thấy Triệu Minh Vi đang được y tá đẩy ra. Lúc này mới chậm rãi liếc mắt về phía cục bông nhỏ trong tay bác sĩ.

Đúng lúc Triệu Minh Vi ra tới cửa phòng bệnh, Vương Thần Kiêu nhìn nhóc con: “Thật xấu xí!”

Vị bác sĩ kia bị lời nói của anh làm cho bất ngờ mà đứng hình. Tất cả mọi người lúc này đây đều lia ánh mắt tới Vương Thần Kiêu

Nhưng người này lại không quan tâm, tiến đến phía trước

“Vợ, em có mệt không?”

Triệu Minh Vi trong tiềm thức thật sự rấ mệt, nhưng lại bị lời chê cùng thái độ đối xử của anh với con của họ mà bật cười. Cô vừa cười vừa ôm bụng

“Anh thật là...lần sau không được như thế nữa.”

Vương Thần Kiêu nắm lấy tay của cô thật chặt, tự hứa với bản thân đây sẽ là lần cuối. Lần sau tuyệt đối sẽ không để cô phải sinh con mệt nhọc như này nữa

“Ngoan! Bảo bối nghỉ ngơi đi, một đứa đủ rồi”

................

Sau khi nhóc con lên ba tuổi, cậu đã tự biết lắp ráp được bản đồ đất nước đúng từng chi tiết. Tính cách của Vương Nhất An rất giống với ba của nó. Cực kì trầm tĩnh ít nói

Cậu nhóc rất han học hỏi, rất hiếm khi gây chuyện khiến cho Triệu Minh Vi rất hài lòng. Bình thường mà nói, con nhà người ta sẽ thường rất dính mẹ. Thế nhưng Vương Nhất An nhà cô lại cực kì mê ba của nó

Nếu như để nó biết được lúc vừa chào đời còn chưa kịp mở mắt đã bị ba nhóc chê xấu xí thì liệu có còn thích anh được không

Nhìn con trai yên tĩnh ngồi ăn cơm trước mắt, Triệu Minh Vi cảm thấy bản thân như đang nhìn Vương Thần Kiêu phiên bản thu nhỏ. Bởi vì từng nét trên khuôn mặt non nớt của Vương Nhất An không khác anh là bao

Có đôi khi hai người này ở chung một chổ chơi cùng nhau. Triệu Minh Vi liền cảm giác mình giống như chỉ là người đẻ thuê.

................

Vương Thần Kiêu trở về nhà, việc đầu tiên chính là tìm kiếm hình bóng của cô vợ nhỏ. Dù cho mệt nhọc như thế nào. Chỉ cần được ôm cô vợ của mình vào lòng liền cảm thấy đều xứng đáng

“Bà xã?”

Triệu Minh Vi thả đồi vào máy giặt, vừa lúc nghe thấy tiếng người đàn ông của mình đang ngọt ngào gọi:“Em ở đây!”

Vương Thần Kiêu bước đến trước phòng giặt đồ, dang hay tay chờ bà xã mình.

Đợi đến khi được ôm người vào trong lòng, anh mới nhẹ nhàng nói chuyện: “Hôm nay đưa Nhất An sang bên Thiên Nam, vợ chồng chúng ta đi hẹn hò”

Vương Thần Kiêu gần đây vừa kết thúc đợt huấn luyện lính mới. Lần này nhận nhiệm vụ lớn của cấp trên. Anh đào tạo mất thời gian rất dài mới có thể hoàn thành công việc

Hôm nay lại chính là ngày kỉ niệm cưới của hai người, cho nên nhóc con Vương Nhất An bị ba nó lạnh lùng mang sang nhà chú chơi

................

Triệu Minh Vi cùng Vương Thần Kiêu như vợ chồng mới cưới, tình cảm của bọn họ luôn vững bền và êm đềm.

Cuối ngày, anh cùng cô đi dạo bên bờ biển. Vương Thần Kiêu cầm chặt tay cô, nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc bị gió thổi xù trên mặt vợ mình

Triệu Minh Vi mỉm cười: “Lần sau chúng ta phải cho Nhất An đi cùng.!”

Vương Thần Kiêu thu hồi nét mặt: “ Nó đi cùng thì còn gọi là hẹn hò gì nữa. Không thể”

Triệu Minh Vi bị vẻ mặt này của anh làm cho bật cười. Đúng vậy nha, mặc dù Vương Nhất An coi anh là người đàn ông tuyệt vời. Nhưng Vương Thần Kiêu lại như trong mắt chỉ có cô vợ nhỏ của mình thôi

Được rồi, anh chính là trong mắt chỉ có Triệu Minh Vi