Sau Khi Trùng Sinh Bốn Người Anh Đều Cưng Chiều Tôi

Chương 47



Sau khi Hà Nguyệt Tâm thông qua cổng soát vé xong thì thuận theo bảng chỉ dẫn mà vào bên trong hội trường.

Hà Nguyệt Tâm vừa khẩn trương lại có chút hiếu kỳ, kiếp trước cô cũng từng chơi qua game PUBG, nhưng chơi không nhiều lắm, vẫn dừng lại ở giai đoạn người mới, nên càng đừng nói đến những cuộc thi giành cho những tuyển thủ chuyên nghiệp như thế này. Đây vẫn là lần đầu tiên cô đi xem cuộc thi của tuyển thủ chuyên nghiệp đấy.

Triệu Nghệ khác với Hà Nguyệt Tâm và Phương Viên, game gì cô cũng chơi cả, số giờ chơi PUBG bây giờ chắc cũng được mấy trăm tiếng rồi, thậm chí khi không có việc làm thì cũng sẽ đi xem live stream game của tuyển thủ chuyên nghiệp, mấy kỹ thuật trong game cô đều biết hết cả. Cuộc thi đấu của SK cô cũng đã từng đến coi mấy lần rồi, sau khi xem xong thì lập tức chuyển mình thành fan luôn.

Mỗi thành viên trong đội cô cũng đều hiểu đôi chút, đặc biệt là Fin. Những video chơi game của Fin được lưu truyền trên mạng cô đều coi qua một lần rồi, Fin live stream không nhiều, nhưng chỉ cần Fin live stream thì cô nhất định sẽ coi cho bằng được.

Chỉ là khoảng thời gian trước SK tập thể đến Nga tập huấn cô đã rất lâu không xem live stream với hiện trường thi đấu của Fin rồi.

Cô hưng phấn hơn rất nhiều so với hai người con lại, hoàn toàn hòa nhập tâm thái bé fan nhỏ của Fin rồi.

Ba người còn chưa vào trong thì liền bị một nhân viên ngăn lại.

Trên cổ người đó treo thẻ công tác, trên người mặc quần áo của nhân viên, mắt nhân viên nhìn quét qua mặt ba người, lúc quét đến mặt Hà Nguyệt Tâm thì dừng lại 2 giây: "Chúc mừng ba em, ba em là khán giả thứ 66 vào xem cuộc thi đấu hôm nay, có thể miễn phí lên chỗ ngồi VIP."

Ba người quay mặt nhìn nhau, mắt ai nấy đều mở lớn ra hết cỡ.

Vé của bọn họ chỉ là vé ngồi bình thường thôi, hơn nữa còn là chỗ ngồi hơi xa nữa, căn bản là không thể nhìn rõ được bộ dạng mấy người trên sân khấu, chỉ có thể xem thông qua màn hình lớn thôi.

Bây giờ bọn họ có thể miễn phí lên VIP ư? Còn có loại chuyện tốt này nữa à?

Triệu Nghệ có chút cảnh giác: "Thật không đó?" Bọn họ đã vào bên trong rồi, còn có thể có loại chuyện tốt này nữa sao?

Nụ cười trên mạng nhân viên có chút ngưng trệ, hồi nãy lúc Bàng Dực nhờ cậu cậu cũng có chút không hiểu, Bàng Dực chỉ nói mấy bé này là bạn của ông ấy, nói là muốn gây bất ngờ cho người ta, cho nên cậu mới đồng ý.

Cậu nhét đống vé VIP vào tay Triệu Nghệ: "Mấy em tự xem đi, ba vé, đều có mã chống trộm cả. Cái này không phải là làm giả đâu ha?"

Ba người chụm đầu lại nhìn vé, xác nhận là thật rồi Triệu Nghệ mới cười lộ 8 cái răng: "Cám ơn nha."

Phương Viên có chút choáng váng, cô không dám tin, vận khí bọn họ tốt vậy sao? Lần đầu tiên cô đi xem thi đấu thì đã trúng thưởng rồi ư?

Hà Nguyệt Tâm cũng chưa phản ứng lại kịp, đợi ba người tìm được chỗ ngồi ghi trên vé và ngồi xuống luôn rồi thì cô vẫn còn có chút lơ tơ mơ.

Cách chỗ ngồi VIP một cái lan can chính là chỗ ngồi đợi lên sân khấu của tuyển thủ.

Đội cách bọn họ gần nhất chính là những thành viên mặc chiến phục của SK.

Phương Viên níu chặt tay Hà Nguyệt Tâm đang ngồi ở giữa, cô sắp ngất đến nơi rồi.

Bọn họ trúng vận may gì vậy? Thế nhưng lại trúng cả vé VIP nữa chứ??

Còn có thể ngồi gần đội SK tới vậy nữa chứ, cô sắp chết rồi!

Khoảng cách 1m cũng không tới nữa.

Triệu Nghệ cũng siết chặt tay Hà Nguyệt Tâm, cô cũng có chút kích động, mắt nhìn chằm chằm đội viên SK trước mặt.

Cô nhỏ giọng phổ cập thông tin của từng người một cho Hà Nguyệt Tâm và Phương Viên nghe.

Giới thiệu được một nửa, cô ngừng lại: "Í, không thấy Fin."

Phương Viên nói: "Có phải là sắp lên thi đấu nên đang ở sau cánh gà không?"

Triệu Nghệ gật đầu: "Có khả năng." Nói xong cô gióng cổ lên đếm số người, quả thực là mấy người lên thi đấu đều không ở đây.

Cô thở dài một hơi, thấy có chút tiếc: "Thật đáng tiếc, không có nhìn thấy Fin."

Hà Nguyệt Tâm thấy Triệu Nghệ và Phương Viên đều hưng phấn như vậy, hai người đều nhìn như fan muốn gặp thần tượng, cô thấy có chút buồn cười: "Bà thích Fin đến vậy ư?"

Triệu Nghệ: "Đó là đương nhiên rồi! Có Fin thì mới tính là tiền vé bỏ ra đáng chứ!"

Phương Viên nhỏ giọng sáp lại bên tai Hà Nguyệt Tâm nói: "Hơn nữa, nghe nói Fin cực kỳ đẹp trai!!"

Nói đến chữ đẹp trai thì giọng Phương Viên đều có chút run luôn rồi.

Lúc ban đầu khi Tôn Càn phổ cập thông tin của Fin cho cô nghe thì cô đích thực là bội phục kỹ thuật của Fin, nhưng điều khiến cô thực sự thích Fin là bởi vì Tôn Càn cho cô xem hình của Fin.

Trên hình Fin đứng chung với những thành viên khác, anh mặc chiến phục màu xanh trắng của SK, đứng ở vị trí trung tâm, Fin trời sinh có chút ốm, bên trong chiến phục mặc một cái hoodie, nhìn có chút rộng thùng thình, đầu tóc anh có chút rối, tóc mái che đi một phần mắt, nhưng những phần mắt lộ ra còn lại đều vô cùng tinh tế, mí mắt anh nửa nhắm nửa mở nhìn có chút không có tinh thần, có chút không tập trung, hình như là không muốn chụp hình thì phải.

Nhưng trong tấm hình chụp chung của một tập thể thì nhìn một cái chỉ chú ý được mỗi mình anh thôi.

Hà Nguyệt Tâm ừ một tiếng đồng ý với Phương Viên, tuyển thủ chuyên nghiệp cộng thêm vẻ ngoài đẹp trai chính là những điều mà Fin có thể hút được nhiều fan như vậy, chỉ cần nhìn số lượng fan trong hội trường là có thể thấy được điều đó.

Nghe nói trong giới eSports, người biết chơi game rất nhiều nhưng chơi tốt như Fin thì ít, và người đẹp trai như Fin thì lại càng ít hơn.

Cô thực sự có chút hiếu kỳ, Fin nhìn ra sao vậy.

Thật ra thì anh ba cô cũng rất là đẹp trai, cho dù là lúc suy sụp nhất thì cũng vậy, lúc anh dùng ánh mắt lười nhác nhìn người khác thì ánh mắt đó cứ như như có như không lay động tim người khác vậy.

Tuy rằng hình như anh ba tự mình không nhận thức được điều đó.

Tướng tá của anh ba không biết so với Fin thì như thế nào nhỉ.

Khu nghỉ ngơi của SK lại ngồi vào thêm một người nữa, trước khi Bàng Dực ngồi xuống thì nhìn về phía chỗ VIP một cái, thấy Hà Nguyệt Tâm, Phương Viên và Triệu Nghệ thì lập tức nhiệt tình điên cuồng vẫy tay với ba người họ.

Ông thấy ba người họ ngồi vào vị trí của ba tấm vé mà ông đưa rồi thì an lòng ngay, lỡ như mà nhân viên kia làm hư chuyện thì chắc Fin sẽ mần chết ông mất.

Em gái ruột của cậu ta đến xem cậu ta thi đấu, chỉ có thể ngồi ở ghế ngồi bình thường thôi thì sao mà được chứ.

Phương Viên thấy hình như Bàng Dực đang vẫy tay với bọn họ thì cô kinh hoảng ngay, khẩn trương ôm chặt cánh tay Hà Nguyệt Tâm: "Nguyệt Tâm, chính là người đó đó!"

Hà Nguyệt Tâm nghiêng mặt qua nhìn Phương Viên: "Cái gì?"

Phương Viên trừng lớn mắt, có chút kinh ngạc và lấy làm lạ: "Chính là ông ta, cái người hỏi thăm tin tức của bà trước cổng trường đó."

Nhưng người đó tại sao lại ngồi tại khu nghỉ ngơi của SK chứ?

Triệu Nghệ nhíu mày nói: "Mày xác định là mày không nhìn nhầm chứ? Người đó tên là Bàng Dực, là huấn luyện viên của SK."

Phương Viên ngây người: "Hả?"

Người hỏi thăm tin tức của Hà Nguyệt Tâm thế nhưng lại là huấn luyện viên của SK ư?

Huấn luyện viên của SK hỏi thăm tin tức của Hà Nguyệt Tâm để làm gì?

Hà Nguyệt Tâm cũng mặt đấy nghi hoặc, cô cũng có quen biết gì người đó đâu.

Cô nhíu chặt hai đầu lông mày lại, có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra lắm. Lúc này âm nhạc trên sân khấu vang lên, giai điệu có chút sôi nổi, cuộc thi sắp bắt đầu rồi.

Âm nhạc làm giáng đoạn suy nghĩ của cô rồi cô liền không nghĩ tiếp nữa, tầm mắt hướng về phía sân khấu.

Dưới màn hình lớn là bàn thuyết minh. Xung quanh bàn thuyết minh được bao bọc bởi kính cách âm, bên trong đặt 4 cái máy tình.

Người thuyết minh nói câu mở màn khuấy động bầu không khí trong hội trường lên, đợi khuấy động không sai biệt lắm thì mới bắt đầu mời tuyển thủ lên sân khấu và lần lượt giới thiệu thành viên của hai đội.

Trước tiên là thành viên của đội SK.

Người thuyết minh nói giọng Phổ Thông chuẩn, mỗi câu đều hơi lên giọng ở cuối câu, phát âm còn mang chút hướng thời thượng, rất biết cách làm sôi động bầu không khí.

"Trước tiên xin long trọng giới thiệu chiến đội kim bài liên tục giành được 3 lần quán quân thế giới, đội trưởng chiến đội SK Fin!"

Vừa dứt lời thì cả hội trường liền bị tiếng hò hét và hoan hô nhấn chìm.

Hà Nguyệt Tâm nhịn không được vừa định bịt lỗ tai lại thì liền bị gương mặt xuất hiện trên màn hình lớn chiếm lấy tầm nhìn.

Tấm hình hiện lên rõ ràng là chụp bất chợt, tư thái cả người Fin đều lười biếng, không mấy để tâm nhìn vào ống kính.

Hà Nguyệt Tâm ngây người, cứ như bị ai định hình vậy.

Đợi chút, đó không phải là anh ba của cô sao?

Bên tai là tiếng hò hét của Phương Viên, Triệu Nghệ cũng có chút kích động, nhưng không có trực tiếp hét hò như Phương Viên, nhưng bàn tay khẽ nắm chặt lại có chút run lẩy bẩy.

Phương Viên lắc lắc cánh tay của Hà Nguyệt Tâm, khắc chế không được kích động trong lòng: "Sao nào? Fin có đẹp trai không? Tôi đã nói là anh ấy rất đẹp trai mà."

Hà Nguyệt Tâm nhỏ giọng nói: "Ừm......quả thực......đẹp trai......"

Cô còn muốn so sánh Fin với anh ba cô nữa chứ, kết quả sao nào, Fin chính là anh ba cô.

Thế là hôm nay cô đến xem thi đấu thế nhưng lại xem đúng thi đấu của anh ba cô ư?

Đợi cô bình tĩnh lại thì cô thấy có chút hên, may mà cô đên xem thi đấu rồi. Trước đó cô muốn kêu anh ba về nhà sớm chút, nhưng bị cái là tìm không thấy tung tích của anh ba.

Bây giờ hên xui may rủi thế nào mà đụng phải anh ba rồi, cô phải nghĩ cách gặp anh ba một mặt mới được.

Nhưng vấn đề là, anh ba cô hình như không biết cô đến xem thi đấu thì phải.

Tiếp sau đó đến là giới thiệu những tuyển thủ khác, Hà Nguyệt Tâm đều không còn lắng nghe nữa, bây giờ trong đầu toàn nghĩ về chuyện của anh ba cô, cô chưa có phương thức liên lạc của anh ba, phải làm thế nào gặp anh ba đây, chẳng lẽ lẻn vào sau cánh gà sao?

Nhưng sau cánh gà nghe nói là không phải nhân viên thì miễn vào.

Sau khi giới thiệu xong thì thành viên hai đội bước vào chỗ, đợi tất cả thành viên vào chỗ rồi thì bầu không khí trong hội trường càng cao trào hơn nữa, trên màn hình lớn đều quay cận cảnh mặt của tất cả thành viên.

Hà Diễn Lạc ngồi tại vị trí gần bàn thuyết minh nhất, anh lấy túi đựng phụ kiện ngoài trên vai xuống, gắn tai nghe, bàn phím, con chuột vào máy tính trước mặt.

Sau đó làm như vô ý lia mắt nhìn xuống dưới sân khấu một cái.

Máy quay lần lượt lướt qua mặt của từng thành viên, khi trên màn hình lớn xuất hiện gương mặt của Fin thì tiếng hoan hô trong hội trường cũng nhiệt liệt hơn thấy rõ.

Ban tổ chức có chút thiên vị, thành viên nào nổi tiếng hơn thì số lượng cảnh quay và thời gian sẽ càng dài hơn.

Lúc Fin nhìn xuống dưới sân khấu một cái, thì càng bị máy quay bắt được rõ ràng và chiếu lên màn hình lớn.

Nhất thời đám fan dưới sân khấu liền kích động đến không biết ra hình dạng gì nữa, lập tức hô khẩu hiệu tiếp ứng của Fin lên ngay.

Mỗi lần thi đấu Fin đánh xong liền đi ngay, không thèm tương tác gì với fan cả, từ khi nào anh đã biết đặc biệt nhìn xuống dưới sân khấu như vậy rồi cơ chứ?

Hà Diễn Lạc làm như vô ý nhìn về phía ghế VIP một cái, lúc thi đấu anh thiếu đi sự không để tâm, trong mắt thêm phần chăm chú hơn ngày thường.

Trên màn hình lớn có thể thấy rõ từng biểu cảm nhỏ trên mặt anh, lúc Hà Diễn Lạc nhìn xuống sân khấu một cái, tầm mắt dừng lại tại một nơi nào đó, sau đó khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ.

Động tác nhỏ nhoi này lập tức khiến fan nổ banh chành.

"Fin đã nhìn về chỗ tôi rồi, anh ấy cười rồi AAA! Có phải là đang nhìn tôi không? AAAA, tôi chết mất!"

Hà Nguyệt Tâm nhịn không được bịt lỗ tai lại, đằng sau cô là đoàn tiếp ứng của Fin, ánh mắt hồi nãy của Fin đúng lúc nhìn về phía này, đoàn tiếp ứng phía sau liền như bị tiêm máu gà vậy.

Triệu Nghệ bình tĩnh hơn nhiều, cô í một tiếng: "Tại sao tao cảm thấy Fin nhìn về phía bên này vậy?"

Hà Nguyệt Tâm: "......"

Không biết có phải Hà Nguyệt Tâm nhìn lầm không, hoặc là do khoảng cách quá xa, khoảnh khắc hồi nãy hình như cô và anh ba đã nhìn nhau rồi, chỉ là anh ba rất nhanh liền dời tầm mắt ra chỗ khác ngay, cô cũng không xác định là anh ba có phải đã phát hiện ra cô không nữa.

Thành viên SK hôm nay bước chân bước lên sân khấu rất nhẹ nhàng, bọn họ cắm phụ kiện ngoài vào máy xong còn có tâm tư vẫy tay với fan bên dưới nữa.

Không vì gì cả, chỉ vì hôm nay Hà Diễn Lạc hòa nhã đến lạ thường, cũng không lên tiếng uy hiếp bọn họ, ngược lại còn khiến người khác cảm thấy hòa nhã đến kinh hãi.

Mỗi lần thi đấu bọn họ sợ nhất là phạm lỗi, bởi vì mỗi lần phạm lỗi thì sau đó bọn họ phải đối mặt với đợt huấn luyện cấp địa ngục.

Nhưng hôm nay trước khi lên đây thì Hà Diễn Lạc thế nhưng lại nói với bọn họ là: "Thả lỏng đi, cứ đánh như khi huấn luyện hằng ngày là được."

Tuy rằng cách nói này khác với Hà Diễn Lạc thường ngày, bọn họ cũng thấy nghi hoặc, nhưng vẫn khiến bọn họ hết khẩn trương và áp lực.

Hà Diễn Lạc đeo tai nghe lên, bày con chuột và bàn phím vào chỗ khiến mình thoải mái nhất rồi ngồi dựa lưng vào ghế.

Hoàn toàn khác với tâm thái thi đấu bình thường, thi đấu đấu nhiều rồi anh cũng sẽ có chút mệt mỏi, cũng tê liệt. Nhưng hôm nay anh lại cảm nhận được nhiệt huyết sôi trào mà lâu rồi chưa thấy.

Bởi vì em gái đang xem anh thi đấu.

Không biết em gái thấy anh chơi game thì sẽ nói gì nhỉ?

Cho dù xem không hiểu thao tác của anh thì chắc em gái cũng có thể hiểu anh lợi hại đến thế nào thông qua trạng thái của mọi người trong hội trường.

Anh có một cảm giác khẩn trương nhiệt huyết sôi trào khi em gái bước chân vào thế giới mà anh yêu thích, vừa khẩn trương lại vừa khiến anh hưng phấn.

Bản đồ thi đấu của hai đội nhỏ hơn bình thường luyện tập rất nhiều, nhưng vật tư thì đa số đều phân bố như nhau.

Đã đến chỗ chỉ định nhảy dù. Các thành viên lần lượt nhảy dù.

Ban đầu là thời kỳ lượm trang bị, đối thủ rõ ràng là nhảy dù ở chỗ khác bọn họ, vào bản đồ đã 5 phút rồi vẫn không thấy kẻ địch nào cả.

Bọn họ yên tâm lượm trang bị, mãi đến khi cả đám đều lượm đến nổi ai nấy đều ú nu.

"Đã tìm thấy xe chưa?" Bên tai truyền đến giọng nói không hoang mang không gấp gáp của Hà Diễn Lạc.

Lập tức có người đáp ngay: "Tìm thấy rồi."

Trên bản đồ hiện một cái định vị, tất cả mọi người lập tức tập hợp về chỗ đó ngay.

Hà Diễn Lạc ngồi lên ghế lái, đợi tất cả thành viên lên xe hết liền lái xe về phía cầu.

"Bây giờ qua đó luôn à?" Đồng đội có chút không quá chắc chắn.

"Bên kia có mai phục chúng ta ở đâu không?"

Cả đội đều nghe theo chỉ huy của Hà Diễn Lạc, nhưng trên cầu ít đồ che chắn, tiếng xe lại to, điều này tương đương với việc nói cho đối thủ biết vị trí của mình.

Lỡ như bị đối phương mai phục thì chẳng phải là bọn họ bị chết chùm sao?

Hà Diễn Lạc nhìn chằm chằm màn hình, động tác trên tay không ngừng: "Cái tao muốn chính là bọn nó mai phục rồi."

Một viên đạn đánh thẳng lên thân xe, đối phương rất rõ ràng là đã phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ rồi, nên lập tức nổ súng về phía bọn họ.

Hà Diễn Lạc phán đoán phương hướng viên đạn bay đến, khống chế xe chạy theo đường zigzac. Game này không những khảo nghiệm thuật bắn súng mà còn khảo nghiệm kỹ thuật lái xe nữa.

Đạn không ngừng bay ngang bên cạnh, nhưng không có viên nào đánh trúng vào xe lần nữa cả.

Xe lái tới chỗ trú giữa cầu thì mọi người xuống xe hết.

Vừa xuống xe, thì vật chắn trước mặt lập tức vang lên tiếng đạn đánh trúng. Đối phương đã biết vị trí của bọn họ, hiển nhiên là không chỉ một người đang bao vây bọn họ.

Màn hình lớn chuyển cảnh sang màn hình máy tính của Hà Diễn Lạc, tất cả thao tác trong game của Hà Diễn lạc khán giả đều nhìn thấy rõ ràng

Hà Diễn Lạc linh hoạt tiến hành nhắm chuẩn, một cái đầu trồi lên từ chỗ trú đối diện, một phát bắn trúng đầu của đối phương.

Mấy giây sau, màn hình Hà Diễn Lạc liền hiển thị.

【Bạn đã dùng súng M416 bắn bể đầu DP_KzzZ.】

Cả hội trường lập tức bùng cháy cả lên. Thuật bắn súng của Hà Diễn Lạc thì khỏi phải nói rồi, nhắm bắn cực chuẩn, tỉ suất bắn trúng cực cao!

Bị Hà Diễn Lạc bắn chết một người, bây giờ bên đội đối phương chỉ còn lại ba người, còn SK thì vẫn còn bốn người.

4 vs 3, thế cục cực tốt.

Thần sắc trên mặt các thành viên SK đều thả lỏng vô cùng. SK bọn họ đã liên tục giành quán quân ba mùa rồi, DP thì sao? Năm ngoái ngay cả chung kết cũng không vào nổi.

Cho nên bọn họ đều không có chút cảm giác khẩn trương nào cả, đều coi như đang luyện tập thi đấu thôi.

Sau khi chết mất một người thì đối phương rõ ràng là có chút quéo rồi, những người còn lại rút sạch sẽ luôn.

Sau khi SK mò qua cầu rồi thì chui vào trong phòng. Sau khi soát hết cả căn phòng thì ngồi xổm trước cửa sổ, nhắm chuẩn phía đối diện.

Cửa sổ bên đối diện có bóng người xẹt qua.

"Có người trong khu nhà đối diện. Đã vào trong phòng rồi."

Hà Diễn Lạc ừm một tiếng. Vị trí của bọn họ bây giờ rất gần đối diện. Bây giờ thành viên hai đội mỗi bên chiếm một tòa nhà.

Đối vối đối phương mà nói, thế cục không quá tốt, hiển nhiên là không thích hợp để bọn họ cứng đối cứng. Cho nên đối phương chọn cách ở trong phòng và nhắm chuẩn đối diện, đối diện mà có người ló đầu ra là bọn họ bắn bể đầu ngay.

Bọn họ đang đợi khu an toàn đổi mới.

Nếu như mà đổi mới đến chỗ bọn họ thì cơ hội bọn họ liền lớn hơn rất nhiều.

Giọng nói MC cũng có chút kích động: "Sau khi DP tổn thất một người thì chiến thuật đả bảo thủ hơn rất nhiều, xem ra là đang đợi khu an toàn đổi mới. Nhưng mà cái chuyện khu an toàn này cũng phải coi mặt nữa, nếu như đổi mới tới bên DP thì cho dù SK 4 đối 3 thì cũng sẽ có chút nguy hiểm. Nhưng nếu như là ở bên SK thì DP sẽ thua chắc rồi."

Thời gian vừa đến, khu an toàn bắt đầu đổi mới.

MC kinh ngạc nói: "*Vòng trời phạt 天谴圈!" 

(*Vòng trời phạt 天谴圈: Tui là tui không biết nó là cái gì rồi đấy, baidu thì nó nói là vị trí đang ở không nằm trong khu an toàn.)

"DM!" Thành viên SK nhịn không được mắng một câu.

Khu an toàn đổi mới ở chỗ đối phương, cho nên bọn họ phải nghĩ cách rời khỏi căn phòng này để *chạy độc 跑毒, nếu không thì sẽ bị độc chết.

(*Chạy độc 跑毒: từ lóng mạng, dùng để nói là phải chạy vào trong khu an toàn trong khoảng thời gian quy định, nếu không thì sẽ bị trúng độc và rớt máu dần dần đến khi tử vong. Nói về cách làm của người chơi để tránh bị độc chết)

Nhưng mà một khi rời khỏi phòng không còn gì để che chắn thì rất dễ trở thành bia sống.

Triệu Nghệ cũng nhịn không được thổ tào một câu: "Vận cứt chó gì vậy không biết.

Hà Nguyệt Tâm nhíu chặt hai đầu lông mày lại, tay nhịn không được siết chặt lại, cô không hiểu những thứ này là gì cho lắm, nhưng thế cục hình như là không lạc quan với bên anh ba lắm. Khiến cho cô cũng khẩn trương đến không được.

"Thật thú vị." Hà Diễn Lạc cười nhẹ một tiếng.

Vốn tưởng rằng là ván thắng chắc rồi, ai biết được là vận khí lại kém như vậy, đụng trúng vòng trời phạt. Tuy rằng đối phương thiếu mất một người, nhưng cũng không nhất định là sẽ thua.

Giọng nói Hà Diễn Lạc truyền đến bên tai các thành viên SK, giọng nói ôn hòa, không có chút khẩn trương nào cả: "Tôi giúp mấy cậu chống đỡ. Mấy cậu chạy qua đó trước đi."

Các đội viên có chút chần chù, đối diện có ba người, một mình Hà Diễn Lạc chống đỡ nổi không?

Nhưng cái nghi hoặc này lập tức bị bọn họ xua đi ngay, Hà Diễn Lạc là đội trưởng, đừng hỏi tại sao, nghe theo đội trưởng là được.

Ba người quăng mấy quả lựu đạn liền vào chính giữa đường đi, đợi khói bay lên mịt mù thì lập tức xông về phía đối diện.

Bên cửa sổ đối diện thấy vậy liền có người ló đầu ra nổ mấy phát súng vào giữa đường.

Hà Diễn Lạc nhếch mép cười, anh thích nhất chơi nhân vật súng bắn tỉa, không vì gì cả, chỉ vì có thể một phát súng bắn chết một người, dứt khoát lưu loát.

Mỗi phát súng của Hà Diễn Lạc đều đánh đối phương ra máu, một người ngồi thụp xuống nốc thuốc, bên cửa sổ khác lại có người ló đầu ra. Đối diện có ba người, Hà Diễn Lạc không ngừng thay đổi phương hướng và góc nhìn, cũng không có chút hoảng loạn nào cả, thuật bắn súng vững đến không được.

Đánh tới đối phương hoàn toàn không dám ló đầu ra nữa.

【SK_Dee thành công kích sát DP_yw88.】

"Xong." Trong tai nghe truyền đến giọng nói hưng phấn của đồng đội.

Sau khi ba người mò vào tòa nhà đối diện liền trực tiếp giải quyết một người ngay. Bên DP bây giờ chỉ còn lại hai người thôi, còn bên bọn họ vẫn trong trạng thái full người.

Lại thiếu mất một thành viên, DP liền muốn rút lui.

Hà Diễn Lạc cũng đã thành công vào vòng an toàn rồi.

【DP_sanyue bắn trúng SK_Alger.】

Trên màn hình lập tức hiện lên thông báo.

Hà Diễn lạc nhíu mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Bên tai truyền đến giọng nói của Alger, giọng cậu ta có chút hoảng loạn: "Em phán đoán nhầm vị trí tiếng bước chân nên trúng vào mai phục của bọn họ."

Hà Diễn Lạc nhíu chặt mày lại. Lúc thi đấu xảy ra sai sót cũng là điều khó tránh khỏi. Nhưng sai sót trong thời điểm then chốt như vậy thì xác thực có chút mất trình.

"Mày đang ở đâu?" Dee hỏi.

"Trên lầu 2."

Hỏi xong, Dee liền chuẩn bị mò lên đó.

Hà Diễn Lạc lập tức noi: "Đừng đi."

Ai biết được còn chưa nói xong thì trên màn hình đã hiển thị.

【DP_sanyue đã thành công kích sát SK_Alger.】

【DP_MonkeyX đã thành công kích sát SK_Dee.】

Hà Diễn Lạc: "......"

Một chút ưu thế mới có được hồi nãy, trong nháy mắt mất hết.

MC cũng thở dài một hơi: "Thua do khinh địch. Xem ra lứa thành viên trẻ tuổi của SK vẫn rất là thiếu kinh nghiệm. Cho dù là SK đi chăng nữa, thì chỉ cần không chú ý chút thôi thì vẫn có thể thua như thường."

Hai thành viên bị đánh chết mặt đầy hổ thẹn không dám nhìn Hà Diễn Lạc. Trước lúc thi đấu bọn họ vẫn cảm thấy thắng DP chỉ là chuyện nhỏ thôi, bây giờ lập tức bị vả mặt rồi.

Nghĩ tới việc sau khi trở về sẽ phải đối mặt với huấn luyện ma quỷ như thế nào thì sắc mặt hai người họ liền trắng bệt ngay.

Vẻ sao cũng được trên mặt Hà Diễn Lạc biến mất không thấy, nhưng từ khóe môi khẽ nhếch của anh có thể thấy được có ý cười mà còn có lửa giận nữa.

Anh sắp bị hai thằng đồng đội tức đến phát cười rồi.

Bây giờ DP còn hai người, SK cũng còn hai người.

Trước mắt hai thành viên còn lại của DP không biết đang trốn ở chỗ nào. Nhưng tiếp sau đây khu an toàn lại bắt đầu đổi mới rồi.

Lại là vòng trời phạt.

"VL, có phải chúng ta sắp thua rồi không?" Thành viên còn lại cũng có chút hoảng loạn rồi, bàn tay cầm chuột có chút run rồi.

Hà Diễn Lạc liếc nhìn cậu ta một cái: "Hoảng loạn cái gì?"

Anh tĩnh tâm lại, lắng nghe tiếng bước chân. Phán đoán vị trí của đối phương.

Hai bên cũng đến lúc quyết định thắng thua rồi, bốn người bước lại gần nhau, giờ chỉ đợi coi ai xảy ra sai sót thôi.

Những cái bóng xuất hiện trên mặt tường đều bị Hà Diễn Lạc đánh hụt máu rồi, nhưng khổ nổi súng không đủ trình. Súng của đối phương rõ ràng là tốt hơn của anh nhiều.

Bây giờ chỉ còn so coi ai hết đạn khô máu trước thôi.

Thành viên còn lại của SK bởi vì xảy ra sai sót liên tục nên lượng máu cũng càng ngày càng ít đi, còn chưa kịp bổ máu cho mình thì đã ngã xuống rồi.

【DP_MonkeyX đã thành công kích sát SK_6666.】

MC kích động đứng phắt dậy: "SK lại chết thêm một người rồi, bây giờ chỉ còn Fin thôi! DP sắp lật ván rồi sao? Cuộc thi này thế nhưng sắp xảy ra kết quả bất ngờ rồi sao? SK bị DP giết đến trình độ này sao? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? SK sắp thua rồi sao?"

Huấn luyện ma quỷ giành cho ba thành viên còn lại trong lòng hồi nãy lại tăng thêm mấy cấp, cái gì gọi là khinh địch, đây chính là khinh địch. Ba người đó đều là máu mới của chiến đội, kinh nghiệm thi đấu không phong phú như mấy thành viên lão làng. Khinh địch cũng là việc khó tránh khỏi.

Đây đều nằm trong phạm vị suy xét của anh rồi.

Tiếp sau đây đã đến thời khắc biểu diễn solo của anh rồi.

Anh một phát bắn trúng đầu của một người, một phát bắn rớt giáp của người ta.

Đối phương lập tức hoảng loạn ngồi thụp xuống tại chỗ.

Hà Diễn Lạc cười nhếch mép, chuẩn bị lủi thêm phát nữa thì vỏ đạn hiển thị là 0.

Động tác anh khựng lại, hết đạn rồi sao?

Trong hội trường nhất thời nổ tung lên.

Đội viên hết lần tới lần khác xảy ra sai sót thì cũng thôi đi, bọn họ đến là để xem Fin, chỉ cần kỹ thuật của Fin tốt là đủ rồi. Sự thật chứng mình Fin phát huy rất ổn định, trong tình huống ba thành viên đều gây cản trở vẫn có thể đánh cho đối thủ không dám đứng lên được.

Nhưng ai biết được trong thời khắc mấu chốt như vậy thì lại hết đạn chứ?

Hà Diễn Lạc đổi sang một khẩu súng khác, kết quả vẫn là hết đạn.

Triệu Nghệ thở dài một hơi, mặt đầy lo lắng quay mặt nhìn nhau với Phương Viên một cái, trong mắt hai người đều hiện rõ rằng bây giờ phải làm sao đây?

Hà Nguyệt Tâm còn khẩn trương hơn cả hai người nữa, tim đập nhanh đến muốn nhảy ra ngoài, nhìn màn hình lớn đang phát hình ảnh màn hình máy tính của Hà Diễn Lạc không chớp mắt.

Cô quay đầu nhìn góc nghiêng khuôn mặt của anh ba trên sân khấu, bình thường anh ba đều ra vẻ sao cũng được, nhưng bây giờ lại cực kỳ tập trung nhìn chằm chằm màn hình máy tính, tập trung toàn bộ tinh thần, cứ như thế giới trong màn hình là tất cả đối với anh vậy.

Phù hộ phù hộ anh ba cô nhất định phải thắng!

Hà Diễn Lạc lại đổi sang khẩu súng khác nữa, kết quả cũng không có đạn.

Hà Diễn Lạc cười rồi: "OK."

Thân là người sống sót duy nhất của SK, giọng nói của anh thông qua micro truyền khắp hội trường, giọng anh vừa trầm thấp lại mang chút lạnh lùng và bình tĩnh.

Anh hít sâu một hơi, ngữ khí tùy ý: "Bất quá cũng chỉ là hết đạn thôi, gặp chuyện cũng không nên hoảng loạn."

Giọng nói anh từng câu từng chữ truyền khắp hội trường, cả hội trường yên tĩnh đến kỳ lạ.

"Tiếp sau đây, là giáo trình quăng lựu đạn của Fin. Chỉ độc quyền tại đây thôi, không có chỗ nào khác có đâu."

Hà Diễn Lạc điều khiển nhân vật trong game, màn hình xoay cảnh đến nổi khiến người khác hoa cả mắt, anh lưu loát chui vào trong phòng của đối phương, vòng qua sau cửa sổ.

Giọng nói Hà Diễn Lạc bình tĩnh, như đang thực sự giảng dạy cho mọi người vậy: "Trước tiên, bước đầu tiên, rút cái vòng tròn này ra, cũng chỉ là khóa an toàn."

"Sau đó," Màn hình xoay cảnh khác, góc độ này là đang ngửa mặt lên, nhắm chuẩn phía cửa sổ, Hà Diễn Lạc nói tiếp, "Tim góc cho chuẩn xác, dừng lại một chút, đếm 1 2 3."

Hà Nguyệt Tâm nín thở, vô thức đếm 1 2 3 chung với anh ba.

Hà Diễn Lạc tiếp tục nói: "Cuối cùng, quăng ra ngoài."

Nhạc nền truyền đến một tiếng "Bùm".

Màn hình hiển thị thông tin mới.

【SK_Fin đã thành công dùng lựu đạn kích sát DP_sanyue.】

【SK_Fin đã thành công dùng lựu đạn kích sát DP_MonkeyX.】

【Chúc mừng SK_Fin sống sót đến cuối cùng, giành được phần thắng cuối cùng của cuộc thi hôm nay.】

Hội trường: "......"

MC: "......"

Hà Diễn Lạc dựa người ra sau ghế, tháo tai nghe ra, nhớ ra gì đó lại đặt micro liền bên tai nghe lên gần miệng, bổ sung thêm một câu: "Đúng rồi, nhắc nhở một câu, đừng có dại học theo giáo trình này, học rồi thì cũng không biết làm theo đâu."

Cả hội trường yên lặng mất 2 giây, sau đó liền truyền đến tiếng hét banh nóc nhà.

Triệu Nghệ và Phương Viên hưng phấn vô cùng.

Mặt Hà Nguyệt Tâm cũng kích động đến đỏ bừng, anh ba của cô quá lợi hại rồi đi!

Tuy rằng cô không hiểu cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh ba của cô quá lợi hại rồi đi!

Sau khi hội trường kích động xong, MC tỏ ý kêu mọi người im lặng, sau khi thi đấu xong vẫn còn một tiết mục nữa, đó là tương tác với khán giả.

Chọn ra MVP của cuộc thi hôm nay, sau đó random chọn một khán giả may mắn chơi một trận hữu nghị với tuyển thủ.

Đây cũng là vì kéo dài thời lượng, hấp dẫn mắt nhìn, khiến khán giả cảm thấy đáng với cái giá tiền đã bỏ ra để mua vé. Dù gì thì một trận thi đấu cũng chỉ không đến một tiếng, mà giá vé thì lại mắc, ban tổ chức cũng phải nghĩ ra tiết mục gì đó để hấp dẫn khán giả chứ.

MVP của hôm nay là Hà Diễn Lạc chắc rồi, ban giám khảo cũng bình chọn hết cho anh.

Tiết mục này đối với game thủ chuyên nghiệp mà nói, có cũng được không có cũng chả sao. Nhưng dù gì cũng là một tiết mục thả lỏng, ba thành viên còn lại của SK nghĩ lại mà rùng mình, may mà cuối cùng thắng rồi, nếu không thì trở về bọn họ sợ là phải mổ bụng tự sát quá.

Ban tổ chức đối với mọi người nói là chọn một người từ trong khán giả lên chơi một ván game với game thủ chuyên nghiệp, nhưng trên thực tế thì chỉ chọn từ trong ghế VIP ra mà thôi.

Đây là đặc quyền của khán giả trên ghế VIP, vì khán giả VIP bỏ tiền ra nhiều hơn!

Thi đấu xong tất cả game thủ đều ngồi tại chỗ không có rời khỏi, Hà Diễn Lạc hờ hững nhìn về phía Hà Nguyệt Tâm một cái, suy nghĩ có chút bay bổng, ban tổ chức sắp xếp anh chơi game với khán giả anh không phản đối, nhưng nếu như cản trợ việc anh tìm em gái thì anh có ý kiến rồi đó.

MC đứng trên sân khấu đọc mã số ghế vừa rút random ra: "Số ghế của khán giả may mắn mà tôi rút được đó là, số 23 dãy thứ 2!"

Hà Nguyệt Tâm vẫn còn đang ngây người thì một ánh đèn chiếu thẳng lên người cô, cô vô thức đưa tay lên che mắt lại.

Phương Viên trừng lớn mắt nhìn Hà Nguyệt Tâm, hưng phấn đung đưa cánh tay của Hà Nguyệt Tâm: "Nguyệt Tâm, là bà đó!"

Cái này cũng quá may mắn rồi đi! Hôm nay bọn cô được ngồi lên ghế VIP cũng thôi đi, Hà Nguyệt Tâm còn là khán giả may mắn, được chơi game chung với Fin nữa chứ, đó là Fin đó.

Cô khóc rồi, cô hâm mộ quá đi mất!

MC đứng trên sân khấu hối thúc: "Mời vị khán giả này lên sân khấu!"

Hà Nguyệt Tâm ngây ngây ngô ngô đứng lên. Nửa ngày sau cô mới hoàn hồn lại, cô chỉ là đến xem thi đấu thôi mà, tại sao đột nhiên lại phải lên sân khấu chơi game rồi?

Đối tượng chơi chung còn là......anh ba cô nữa chứ?

- --

Chương này toàn về game không, không biết dịch có đúng không mọi người ai thấy sai sót thì đừng ngừng ngại mà comment cho mình biết nha.

Vì vấn đề cá nhân nên sau này mình sẽ dời lịch đăng truyện sang chủ nhật hằng tuần nha, mong mọi người thông cảm!