Ta Mạnh Lên Nhờ Group Chat

Chương 98: Chương </span></span>96



Chương 96: Rèn Luyện (2)

"Giờ... nên luyện cái nào trước đây ta?"

Hoàng Vĩ nói, hắn đang ngồi khoanh chân trên nền đất, trước mặt là ba quyển võ kĩ do Tần Tử tặng cho lúc trước (chương 7) lần lượt là [ Âm Ba Quyền ], [ Phá Sơn Chưởng ] và [ Ưng Trảo Công ].

Lúc đó Hoàng Vĩ vẫn chưa sử dụng thành thạo [ Bộc Phá Quyền ] nên ba quyển võ kĩ kia hắn vẫn còn để trong kho chứa của hệ thống. Bây giờ là lúc thích hợp nhất để luyện tụi nó rồi.

[ Hắc Linh, nhóc thấy anh mày nên luyện quyển nào trước? ]

[ Quyển nào dễ thì luyện trước! ] Hắc Linh đáp.

[ Trả lời cũng như không! ]

[ Thông Tuệ, theo mày thì sao? ] Hỏi Hắc Linh không được, Hoàng Vĩ chuyển qua hỏi AI của mình.

Thông Tuệ đáp:

[ Báo cáo, sau một lúc phân tích tôi đã có thể cho ra kết quả:

Âm Ba Quyền: dễ nhất, kiến nghị luyện đầu tiên

Phá Sơn Chưởng: khó luyện thành nhất, nên để lại sau cùng

Ưng Trảo Công: độ khó tầm trung ]

Ngắn gọn, đơn giản, dễ hiểu. Quả không hổ là trí tuệ nhân tạo của hệ thống.

'À mà phải rồi, khi mình mất ý thức vì bị Thiểm Vong hành cho gần chết cũng như do Hắc Linh kéo vào trong thế giới Tinh Thần thì Thông Tuệ đã làm chủ quyền điều khiển thân thể để tiếp tục chiến đấu. Nếu không thì làm gì có chuyện mình còn đứng đây được!' Hoàng Vĩ nghĩ.

Thật vậy, nếu không nhờ sự kiểm soát kịp lúc của Thông Tuệ thì Hoàng Vĩ đã sớm lên bàn thờ ngắm gà khoả thân rồi!

Cầm lên quyển võ kĩ có bìa màu xanh biển, bên trên ghi rõ ba chữ Âm Ba Quyền bằng Hán tự. Hoàng Vĩ lật ra trang đầu tiên bắt đầu nghiên cứu.

...

Chưa đầy 1 tiếng đồng hồ sau.

Ba cuốn võ kĩ kia đã được Hoàng Vĩ ngấu nghiến tới chữ cuối cùng, sau đó hắn mất khoảng vài chục phút để bắt đầu thực hành.

Muốn sử dụng được võ kĩ cần phải có một thứ được gọi là nội công. Nội công (khí công) hay nội kình là một loại năng lượng tồn tại trong cơ thể của người luyện võ, ở thế giới của Tần Tử nội công là thứ cần thiết để thi triển các chiêu thức cũng như tăng thêm uy lực cho các đòn võ kĩ. Aura ở thế giới Ma Pháp và Ki ở thế giới Samurai cũng có phần tương tự như vậy.

Hoàng Vĩ thì không cần tới nội công vì hệ thống đã tiêu hao năng lượng của hắn nhằm thay thế nó, vậy nên hắn hoàn toàn có thể sử dụng các môn võ kĩ này. Đúng là main thì phải có hack.

Tuy nhiên, nếu được Hoàng Vĩ vẫn muốn học thêm chiêu vận nội công để sau này nếu có gì hết năng lượng thì hắn vẫn còn có thể chiến đấu tiếp được.

Lại trở về với mục đích chính ban đầu, Hoàng Vĩ lúc này đã bắt đầu thực hành thi triển các võ kĩ.

Chiêu đầu tiên là [ Âm Ba Quyền ].

Hoàng Vĩ thủ thế, thu tay thành nắm đấm rồi tung ra một quyền về phía trước.

Ầm

Rắc rắc

Chấn động từ kĩ năng làm cho Hoàng Vĩ mém chút nữa là đã ngã ra phía sau, cũng may là nhờ sức khoẻ siêu phàm cộng thêm đã vào thế thủ nên hắn mới giữ được thăng bằng. Còn mấy cái cây tội nghiệp mà Hoàng Vĩ dùng làm mục tiêu thử nghiệm thì đã bị dư âm của cú đấm làm cho gãy ngang.

"Kinh... kinh khủng thật!?" Hoàng Vĩ không nhịn được cảm thán, cường độ phá hoại này thật đúng là quá biến thái rồi.

[ Âm Ba Quyền ], đúng như cái tên, đây là một chiêu thức sử dụng sóng âm để tấn công thông qua các đòn đấm. Mặc dù cùng là những võ kĩ cơ bản cho các võ giả nhưng giữa [ Âm Ba Quyền ] và [ Bộc Phá Quyền ] vẫn có sự khác biệt rất lớn, có thể thấy rõ như sau:

[ Bộc Phá Quyền ] là loại võ kĩ chuyên dùng cho các đòn đấm, bằng cách tích tụ năng lượng - khí công - vào nắm đấm rồi tung chiêu, vật hoặc kẻ địch đầu tiên khi nắm đấm chạm phải sẽ phát nổ. Sức sát thương sẽ rất cao.

[ Âm Ba Quyền ] thì ngược lại, cũng là tụ năng lượng vào trong nắm đấm nhưng thay vì phát nổ thì nó lại công kích bằng các đợt sóng âm. Sức công phá của đòn này không thua kém gì [ Bộc Phá Quyền ] thậm chí là hơn, ngoài ra phạm vi ảnh hưởng của chiêu này là rất lớn. Một kĩ năng tấn công diện rộng, về điểm này thì nó vượt trội hơn hẳn [ Bộc Phá Quyền ] khi có thể dùng để đối phó với nhiều kẻ địch cùng một lúc, trong khi [ Bộc Phá Quyền ] chỉ có thể dùng trong một chọi một.

Nhìn thành quả của mình sau khi thử nghiệm kĩ năng, Hoàng Vĩ chắp hai tay lại, miệng lẩm bẩm:

"Mô phật, con lỡ tay. Hai cô chú có linh thiêng thì làm ơn tha cho con, con không có cố ý làm phiền hai cô chú. Con sẽ mua nhang mua bánh trái cúng tạ lỗi hai người, cho nên đừng có về ám con!"

Người ta thường nói khi trải qua thời khắc sinh tử con người sẽ không còn sợ hãi bất kỳ điều gì nữa. Nhưng cái tình huống này sao mà nó lạ quá!

Hoàng Vĩ tuy là một con người theo chủ nghĩa khoa học nhưng những vấn đề mà tới bấy giờ vẫn chưa thể lý giải được thì tốt nhất vẫn là nên kiêng kỵ. Tâm linh không đùa được đâu!

Một phần nữa là do Hoàng Vĩ muốn tạ lỗi với mấy cái cây, hắn không muốn phá hoại môi trường như thế này một chút nào cả.

Cộng thêm không khí ở chỗ này nó cứ làm Hoàng Vĩ rờn rợn thế nào ấy!

Thôi thì mau mau tập cho xong rồi phắn lẹ!

Hết chương 96