Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 11: Việt vương dò hỏi



Một tràng tiếng bước chân vang đến tai Hồ An, làm cho hắn đang luyện tập đình chỉ lại, tầm mắt chuyển đổi liền thấy được một trung niên nam nhân, mặc một bộ y phục bằng vải khá thô đi đến.

Khi đến gần liền cúi người và quỳ xuống, nói : “ Công tử, Vương thượng cho người triệu kiến người”

Hồ An nghe tên thái giám bẩm báo, khẻ gật đầu, đáp : “ đứng lên đi, dẫn đường đi Lâm nội thị”

“ Vâng công tử” Lâm nội thị vội vả đứng lên, rồi lại khẻ cúi người thi lể rồi dẫn đường cho tiểu công tử đến một nơi.

Ước chừng nửa tiếng đồng hồ, Hồ An được dẫn đến một nơi, là một cái mái đình nhỏ bày trí cảnh quan ưu nhà, xung quanh là một mảnh trúc lâm mọc lấy.

Trong đình có hai thân ảnh, một tuổi già xế chiều một thân y phục tươm tất, đầu đầy mái tóc hoa râm cùng một trương nếp nhãn gương mặt, chính là Bách Việt vương Minh Hầu.

“ Phụ vương” Hồ An tuyệt không đỏ mặc khi kêu lên một tiếng ngọt xớt như vậy, thân ảnh chạy nhanh đến vị trí tiện nghi bố già của mình.

Việt vương Minh Hầu nhìn thân ảnh nhỏ con không một chút hình tượng gì chạy đến ngồi gần, nhìn đôi đồng tử như sao trời rực sáng kia ánh mắt thoáng qua quang mang nhanh biến mất.

“ Phụ vương, người cho gọi con có gì vậy?” Hồ An cướp trước lời, một tay bắt nhanh lấy cái bánh quế mềm đặt trên dĩa mà ăn lấy.

“ Thật là, sau quy cũ trong cung con chẳng chịu học một chút gì vậy” Minh Hầu quở trách nhưng ánh mắt từ ái đối với việc này cũng không để ý nhiều.

“ Hì hì, mấy thứ đó quá phiền phức” Hồ An cười đáp, tiếp tục ăn lấy ăn để, vừa khéo hắn luyện tập xong tiêu hao không ít thể lực đây.

Minh Hầu cười hỏi : “ Thiên An, phụ vương có chuyện hỏi con, con phải thành thật trả lời biết không?”

“ Ân” Hồ An đáp, danh tự ở thế giới này của hắn cũng chẳng khác là bao nhiêu, vẫn là một chữ An, khác chăng từ họ Hồ chuyển sang họ Đế mà thôi.

Minh Hầu dò hỏi : “ phụ vương nghe nói mấy ngày trước con tìm được 5 loại thức ăn mới có thể ăn được”

Nghe đến đây, hắn liền gật đầu rồi đáp : “ đúng vậy à”

“ Tốt! tốt! tốt!” Việt vương Minh Hầu thốt lên 3 chữ tốt, tâm trạng vô cùng vui vẻ, lại nói tiếp : “ tổ tiên hiển linh, là tổ tiên hiển linh, trời cao chiếu ứng Bách Việt, đại tài đại tài”

“Hì hì, phụ vương, đả biết con lợi hại chưa?” Hồ An vỗ vỗ bộ ngực của mình, một bộ tiểu nhân đắc chí khoe khoang nói.

“ Lợi hại, lợi hại lắm” Việt vương Minh Hầu ánh mắt lập lòe quang mang, trong ánh mắt thật sâu rung động, có chấn kinh có khiếp sợ có vui mừng ở trong đó.

Đứa con trai hắn nhận nuôi đem về cho hắn ngoài sức tưởng tượng, trong 5 năm nay đem lại cho hắn rất nhiều niềm vui bất ngờ.

Tuổi nhỏ thông minh lanh lợi, tài trí lại để cho rất nhiều bậc đạ tài đại trí trong Bách Việt kinh sợ, trợ giúp cho hắn không ít vấn đề nan giải.

Giống như hiện giờ vậy, phát hiện ra một loại thức ăn có mặc trong đô thành, loại thức ăn này nằm ngay ở bên cạnh mà không ai phát hiện ra được. Đây không phải là việc nhỏ, bởi thời đại này lương thực chiếm vị trí trọng yếu vô cùng.

Hồ An lên tiếng, nói : “ phụ vương, người chỉ cần không cần đem cái lảo Lâm Khuê cho về nhà, lảo già đó thật là phiền.”

Minh Hầu bất đắc dĩ lắc đầu, cười nói : “ Lâm Khuê là đại hiền của Bách Việt, con đó mỗi ngày đều chọc giận y cả”

“ Cái gì mà đại hiền chứ” Hồ An đem mấy mẫu bánh ăn sạch, sức ăn của hắn so với trẻ con đồng tuổi mạnh gấp 3 lần, có lẻ là do huyết mạch trong người hắn mang lại nguyên nhân, lượng năng lượng chu cấp so với người thường còn mạnh hơn.

Việt vương Minh Hầu vuốt râu, cười mắng nói : “ không được nói bậy”

“ Gì mà nói bậy” Hồ An lẩm bẩm, đem toàn bộ phần bánh tiêu diệt xong, nói : “ phụ vương, còn chuyện gì nữa không?”

“ Cái đứa này” Việt vương Minh Hầu lắc đầu ngán ngẩm, tay vươn ra cốc nhẹ lên tráng.

Hắn làm sao không biết cái đứa con nuôi này muốn gì, còn không phải muốn chạy thoát thân đi chơi.

“ Thiên An con thấy thái tử thế nào?” Minh Hầu dò hỏi

Hồ An nghe được, suy ngẫm một cái nói : “ phụ vương mà chết, Bách Việt giao cho huynh ấy không sai?”

“ Cốc” Việt vương Minh Hầu nhịn không được cho cái đứa nhỏ này một cốc, đúng là đồng ngôn vô kỵ chuyện gì cũng dám nói mà.

Mấy thái giám gần đó, mồ hôi tuôn ra khắp người, thân hình cũng đả quỳ xuống.

“ Bát hiếu tử, lại dám trù ẻo phụ vương chết” Việt vương Minh Hầu ngử khí có phần lớn

Hồ An không xem là gì to tát, cười nói : “ sinh lảo bệnh tử, mấy ai mà không chết chứ, phụ vương đến một ngày cũng sẻ cởi hạc về trời mà thôi. Thiên An mà nói phụ vương sống lâu trăm tuổi, không phải là lừa gạt phụ vương sao?”

“ Ngươi..!!!” Việt vương Minh Hầu nhìn cái gương mặt non nớt, nhưng lại có kiến giải vô cùng lớn, thậm chí rất nhiều người đều không thể so bì được với đứa con trai nuôi này.

So với những đứa con ruột, đứa con trai này để cho hắn ưa thích khai tâm vô cùng, mỗi khi triều sự phiền não tìm đến nó đều được giải đi phần nào. Thậm chí rất nhiều chủ kiến nghe theo lời kiến nghị, tưởng chừng như rối rắm khó gỡ lại được thông suốt.

Hơn nữa đứa trẻ này không như những đứa con khác hay trọng thần của hắn, dám nói những điều mà kẻ khác không dám nói. Chẳng hạn như bây giờ trước mặt hắn lại dám nói hắn chết, đối với bất cứ quân vương nào tử vong đều là một cấm kỵ.

Thời gian lại qua đi, đa phần là mấy chuyện liên quan đến thứ lương thực mới mà Hồ An tìm thấy.

“ Phụ vương, con ăn no rồi” Hồ An vội đứng dậy lập tức chạy nhanh rời khỏi cái đình các, để lại một mình Việt vương Minh Hầu.

Một hồi trầm ngâm, Minh Hầu nhìn theo Hồ An chạy nhanh trên con đường để lại một cái chấm nhỏ, rồi cười lắc đầu cười nói : “ dám ở trước mặt ta trù ta chết, chỉ có nó mới có cái lá gan đó, đúng là ..”

“ Ở đô thành này cũng không phải là chuyện tốt, xem ra phải kiếm cho mình một mảnh đất riêng gầy dựng thế lực mới được” Hồ An khẻ lẩm bẩm, thân hình chạy băng băng trên con đường đá.

“ Hiện giờ Bách Việt vẫn an bình, nhưng mà trời mới biết mấy năm nữa Hàn Sở liên quân đem đến bình định mảnh đất này. Nhất là Bạch Diệc Phi đem quân tàn sát vương thất Bách Việt đây” Hồ An thầm nói : “ thái tử vị Thiên Trạch đả vững, động không động được, ở lại nơi này càng lâu càng không ổn”

Mấy năm nay sinh hoạt trong vương cung, Hồ An thông qua tiếp xúc với cung nử thái giám cũng như chính bản thân gặp gở được tiện nghi đại ca, thái tử của Bách Việt hiện giờ Xích Mi quân Thiên Trạch, để cho hắn biết mình rốt cục đặt chân đến thế giới nào.

Tần Thời Minh Nguyệt thời gian tuyến phía trước, trước cả Thiên Hành Cửu Ca xảy ra.

Mà hắn trở thành công tử Bách Việt, quốc gia bị nước Hàn tiêu diệt, toàn bộ vương thất đều bị thống soái nước Hàn khi đó là Bạch Diệc Phi cầm xuống, bản thân Thiên Trạch lại bị bắt nhốt trong ngục giam hơn chục năm trời.

Chính là phản diện thế lực xuất hiện trên màn ảnh Thiên Hành Cửu Ca mà hắn xem qua, xuất lĩnh thủ hạ của mình báo thù Hàn quốc cùng Dạ Mộ.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ