Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 5: Thị giác 360



Không quá ngạc nhiên khi mất một đêm qua đi, Hồ An cũng không có thu hoạch gì.

“ Sắc trời này cũng sắp sáng rồi! Bình minh của dị giới sẻ như thế nào đây” Hồ An tu luyện không thành, ánh mắt bị thu hút bởi khung cửa bên ngoài, đả không còn u ám như trước kia, để hắn chậm rãi đứng dậy rời khỏi Thanh Liên Tọa, muốn xem thử khung cảnh bình minh của thế giới này.

Thanh Liên Tọa lại được Hồ An dời vào kho đồ của mình, giống như khi đêm ra dưới ý muốn của Hồ An, Thanh Liên Tọa trong chốc lát lại quỷ dị biến mất tại trước mắt hắn.

Hồ An thu xong Thanh Liên Tọa, đi đến cửa lớn phía trước, vừa đi vừa nói : “ Cũng may là một đêm này không có ai chú ý cả! Dựa theo quy mô nơi ta ở, xem ra cũng không phải là chổ tầm thường đâu.”

Dựa theo hắn quan sát, có thể nhận rõ kiến trúc khác biệc với thời hiện đại. Loại kiến trúc này giống với trên màn ảnh hắn xem qua, cố trang cổ điển kiếm hiệp huyễn huyễn các loại. Hơn nữa quy mô lẫn các vật bày biện trong phòng không nhỏ, nói lên được hắn nơi ở không phú cũng quý.

“ Trước phải xem tình huống! mình ở nơi nào! Rồi nhanh chóng hòa nhập với thế giới này đả” Hồ An lại lẩm bẩm, tay vươn ra đem cửa lớn đẩy ra.

Trời còn sớm, khí trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Lầu đình vũ các cao thấp khác nhau, như bồng bềnh trong biển sương sớm.

Ở phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi.

“ Đúng là cổ đại rồi!” Hồ An bị cảnh đẹp phía trước cho ngây ngẩn một chút, sau đó quan sát các kiến trúc hiện ra trong tầm mắt, giống hệt với trước kia hắn xem qua trên màn ảnh hay manga, nhẹ giọng lẩm bẩm.

“ Đạp đạp đạp!”

Tầm mười phút qua đi, một tràng bước chân người từ xa vọng đến, còn cả thanh âm nói chuyện truyền đến tai Hồ An.

“ Cái này là..!!”

Hồ An cái miệng há to ra khiếp sợ, hắn trái tim đập phanh phanh hơn so với trước, hơi thở cùng gấp gáp đầy kích động.

Bởi ngay sát na vừa rồi, hắn bị thanh âm từ xa cho chú ý, muốn tìm xem rốt cục là nơi nào phát ra. Nhất thời lại phát hiện được bản thân mình lại có thể nhìn thấy cảnh vật ở phía sau mình.

Không! Nói chính xác hơn là hắn có thể nhìn hết thảy xung quanh mình, bao quát gần như 360 độ hoàn toàn không có điểm chết.

“ Lẽ nào..!!” Hồ An đại não lóe lên một suy nghĩ, rồi nói : “ Bạch Nhãn ư?”

Lời còn chưa dứt Hồ An đả đem hai tay lên huyệt thái dương của mình, nhưng vẫn thấy bình thường không khác lạ hoàn toàn không có như hắn mong đợi như suy nghĩ, nghi hoặc nói : “ hai bên thái dương hiện lên gân xanh là dấu hiệu Bạch Nhãn thức tỉnh, ta lại không có, kỳ lạ à! ”

Bạch Nhãn trong miệng Hồ An hay còn gọi là Byukugan, tam đại đồng thuật trong thế giới Naruto, thuộc về gia tộc Hyuga của làng Lá.

Khả năng của Bạch Nhãn cho phép chủ nhãn có tầm nhìn rất rộng và bao quát gần như 360 độ, chỉ có một điểm mù ở sau gáy, ngay đốt sống thứ nhất của người nhìn.

Phổ thông tộc nhân Hyuga khi kích hoạt tầm nhìn tăng lên 50m. Tầm nhìn có thể lên đến 10km nếu trong quá trình luyện tập. Thậm chí còn được đề thăng hơn nữa tùy theo mỗi tộc nhân tu tập.

Ngoài ra, khi được kích hoạt có thể nhìn xuyên thấu qua tất cả các vật rắn, sương mù hoặc khói.Thậm chí Byakugan có khả năng nhìn xuyên qua tất cả những loại rào chắn, trừ một số loại rào chắn đặc biệt mạnh mẽ.

Byakugan cũng có khả năng phân biệt được phân thân và chân thân và theo dõi những chuyển động ở tốc độ cao. Và có tính năng “zoom” để nhìn rõ nmục tiêu ở những khoảng cách khác nhau. Bạch Nhãn có một điểm yếu đó là, không thể nhìn xuyên qua Kết giới.

Bạch Nhãn còn nhìn được dòng chảy Charka thứ năng lượng giữa năng lượng tinh thần và năng lượng rút ra từ các tế bào dồn nén theo tỷ lệ 5:5 mà thành, cũng như cả hệ tuần hoàn Charka của một người, và cả nhìn thấy huyệt đạo của người nhìn.

Đây là khả năng mạnh nhất của Bạch Nhãn, bộ tộc Hyuga sở hữu huyết kế giới hạn đặc trưng phối hợp với Nhu Quyền trở thành nhẫn giới gia tộc mạnh mẽ.

“Đôi mắt của ta là Tenseigan và Rinne Sharingan kết hợp. Trong hai loại nhãn đồng thì Byukugan tiến hóa chung cực là Tenseigan. Mặc dù Rintensei bây giờ còn yếu, rất nhiều quyền năng mạnh mẽ không thể dùng. Song mấy cái cơ bản giống như mặc định thì ta có thể dùng, chẳng hạn như tầm nhìn bao quát của Bạch Nhãn đi” Hồ An đưa tay lên cằm mình, đại não suy luận phân tích lấy.

“Đó là tiểu công tử!!”

Thanh âm thanh thúy vang lên từ hai thị nữ tư sắc cũng khá xinh đẹp, trên người mặc một bộ y phục dệt từ vải đai mà thành, cả người căng tràn thanh xuân sức sống, mỗi người trên tay mang lấy một khai gỗ, cả hai từ xa đi đến liền phát hiện ra được một cái thân ảnh nhỏ bé đứng ở cửa lớn.

Nhìn một cái liền nhận ra liền, bởi tòa tẩm cung này vốn được Bách Việt vương an bài cho thập công tử. Cả hai trong một tuần nay cũng chịu trách nhiệm chăm sóc cho y, cho nên đối với thân ảnh nhỏ nhắn kia nhận biết.

“Nhìn giống như là thị nữ!” Hồ An nhìn hai nữ tử phía trước đi đến, nhãn châu khẻ đảo một cái, dựa trên y phục và thứ hai người cầm mà phân tích, trong chốc lát liền đưa ra phán định.

“ Thật xinh đẹp!” Hai thị nữ khẻ ngây người một lát, đại não không nhịn được mà hô lên.

Con mắt cả hai có chút sáng lên, trong mắt hiện ra yêu thích khi chứng kiến được dung mạo của tiểu chủ nhân. Đôi nhãn đồng yêu dị mà xinh đẹp, hấp dẫn ánh mắt cả hai. Hơn nữa hình thể nhỏ nhắn cùng gương mặt tinh xảo, khiến cho cả hai nhìn ưa thích vô cùng.

Có điều, tôn ti thân phận cách biệc để cho hai người không dám làm càn, bằng không đã sớm nhịn không được đem đáng yêu nam hài phía trước, hung hăn ôm lấy đem tay xoa bóp cái gương mặt kia rồi.

Hồ An nhìn hai nữ nhân đi đến gần mình, thầm nói : “ Tỏ ra bình thường nào”

“Tham kiến công tử!” cả hai đi đến gần, đầu khẻ cúi một cái, cất lời.

Đối với hai nữ nói gì Hồ An nghe chẳng hiểu gì cả, hắn đối với ngôn ngử ở thế giới này hoàn toàn bất thông, nhưng dựa vào hành động hắn có thể đoán ra được hai người phía trước là hành lễ mình, thầm nói : “ xem ra phải tốn thời gian cho việc học lấy ngôn ngữ thế giới này rồi, bằng không khó mà giao tiếp được”

Thời gian tiếp theo trôi đi một cách vô vị, Hồ An bất thông ngoại ngữ, chỉ có thể thông qua quan sát và cử chỉ của cả hai nữ tử mới hiểu được xảy ra. Cả hai là đến giúp hắn vệ sinh cá nhân, hay chăm lo cho hắn mỗi ngày ăn uống.

Cả hai thị nữ cũng không chiếm hắn nhiều thời gian, tầm nữa tiếng mà thôi. Khi giúp hắn vệ sinh cá nhân, lẫn đem thức ăn đến cho hắn dùng xong liền rời đi để lại một mình hắn trong lầu các rộng lớn.

“ Xem ra là cổ đại thế giới, bây giờ ta còn nhỏ, lợi dụng cái ưu thế này mà trà trộn. Trước mắt là ngoại ngữ vấn đề. Còn nữa mấy thứ bảo vật của ta không thể để lộ ra ngoài được, hoài bích có tội à” Hồ An nhìn hai thị nữ rờid đi để lại bóng lưng, khẽ lẩm bẩm.

Dựa theo kiến trúc hắn thấy cùng với hai thị nữ lúc sáng tác phong, cho hắn biết mười phần hết chín nơi mình sống hiện giờ là cổ đại thế giới. Đồng thời Hồ An cũng rõ việc trong người mình sở hữu những thứ kinh thế hãi tục, ngọc vốn vô tội nhưng kẻ mang ngọc lại có tội.

Cái đạo lý này hắn đương nhiên hiểu. Bây giờ hắn còn nhỏ yếu, để lộ những thứ quý giá trên người. Giết người đoạt bảo không phải là không xảy ra được, tạm thời cứ ẩn mình quan sát. Tận lực che lấp những thứ mình sở hữu, đồng thời quan sát và tìm hiểu lấy thông tin của thế giới này mà ứng biến.

Thời gian lại qua đi, Hồ An không có quay về với minh tưởng Thần Tượng Trấn Ngục Kính nữa, mà lại bắt tay vào luyện tập một thứ khác, luyện thể.

Thân hình ngả xuống sát đất, hai tay chống lấy mặt sàn gỗ, thân hình chậm rãi tiếp đất rồi lại nâng lên, hắn hiện giờ chính là muốn chống đẩy.

“1..2…5...6...9...12”

Hồ An thở dốc, ngồi dậy thôi đi động tác hít đất, ngồi nghỉ mệt một chút liền tiếp tục bài tập khác là gập bụng.

“ 1 ...2 ....5 .... 7.. 9..11”

Mồ hôi không ngừng từ cơ thể tản ra, hai tay chân các thớ cơ hắn bắt đầu tê rần, hắn hoàn toàn dùng ý chí lực đến kiên trì.

Đã không sai biệt lắm đến cực hạn của thân thể, nhưng hắn cắn răng , nỗ lực tiếp tục rèn luyện, thẳng đến gần như đau đớn khó có thể áp chế mới ngã xuống, thở dốc đã không cách nào lại đứng lên.

Nếu là trước đây thôi dẹp đi cho nó lành, nhưng hiện tại thì khác tư tưởng hắn thay đổi 180 độ, khi có cơ hội thay đổi nắm giữ sức mạnh cường đại làm chủ vận mệnh mình, bước trên con đường cường giả.

Hắn không muốn làm kẻ yếu để người khác tùy ý kết thúc sinh mạng mình, bức bách cơ thể đạt đến giới hạn rồi đột phá là hắn phương hướng đề ra khi rèn luyện thể thuật.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm