Toàn Chức Pháp Sư

Chương 28: Dĩ nhiên là S



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“ Thế nào?” Hiệu trưởng hỏi 3 vị giám khảo.

Ba vị giám khảo còn chưa kịp bẩm báo có Ám Thạch chạy vào, Mục Hạ đã giành nói:

“ Ài, Tinh cảm thạch đã có vấn đề, cho sát hạch lại một lần nữa đi, Vương chủ nhiệm, người vào kho lưu trữ lấy một khối Tinh cảm thạch lại đây…. Tinh cảm thạch vật này, dùng thì có tốt thật, nhưng mà cũng dễ hỏng, chính vì vậy mà nó bị năng lượng khác quấy nhiễu nên sinh ra 1 chút trục trặc nhỏ. Ta phải cảm ơn lão sư Đường Nguyệt, chỉ cần liếc mắt 1 cái liền biết có vấn đề, để cho chúng ta sữa chữa sai lầm thật tốt.”

Mục Hạ quả nhiên không hổ là cáo già, lập tức đem sự tình dìm xuống dưới, cũng không cho 3 vị giám khảo đem tình hình thực tế báo cáo ra.

Đường Nguyệt tuy rằng cau mày, nhưng nàng cũng biết việc này đoán chừng cùng Mục Ha có liên quan. Muốn công khai việc này, nhóm giáo viên như nàng làm cũng khó, còn chưa xét đến việc nó còn ảnh hưởng tới kết quả sát hạch của học sinh nữa. Thôi tốt nhất nên bỏ qua vậy.

“ Uk, cho kiểm tra lại đi.”

“ Kiểm tra lại!”

“ Đồng học Mạc Phàm, Tinh cảm thạch xuất hiện một ít vấn đề nhỏ, thành tích vừa rồi của người loại bỏ, chúng ta sẽ cho ngươi kiểm tra lại một lần nữa.”

Giám khảo đầu hói bắt được cọng rơm cứu mạng, nhanh nhẹn nói.

Mạc Phàm nhìn đám người này như đang nhìn tụi nó diễn hề vậy.

Hành hạ, lại hành hạ, gia gia ta tiếp tới cùng!

“ May quá, kiểm tra lại, người cùng lắm chỉ là D cấp, làm sao có thể B cấp được, Lão tam chúng ta lại cùng nhau tiêu sái bước ra khỏi trường.”

Đồng học Lục Tiểu Bân mặt đầy kích động nói.

Ông trời quả thật không phụ lòng mong mỏi của Lục Tiểu Bân ta, thật sự cảm ơn Lão sư Đường Nguyệt đã phát hiện ra vấn đề. Đã nói rồi, Mạc Phàm này thường ngày so với ta còn nát hơn làm sao có thể chuyển mình được cơ chứ.

“ Lão sư Đường Nguyệt, người sao phải khổ như vậy chứ, dù sao thì cấp cho học sinh 1 cái cơ hội cũng không phải là chuyện xấu mà.” Tiết Mộc Sinh dở khóc dở cười nói với Đường Nguyệt.

Quả thật là Tinh cảm thạch có vấn đề làm cho Tiết Mộc Sinh cảm thấy chán nản hẳn. Chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới, danh ngạch 3 năm không Khai Phong, quả thật vẫn thuộc về học sinh của mình!

“ Ha ha, Hoàng Phi Phong ta làm sao có thể cuối cùng được. Lão sư Đường Nguyệt thật anh minh, ta quá sùng bái người.”

Cũng là Hỏa hệ, Hoàng Phi Phong như trút được gánh nặng nói.

Bên kia, chó săn của Mục Bạch, Triệu Khôn Tam cũng cao hứng không nói nên lời.

Hù chết lão tử, còn tưởng rằng cái loại cặn bã này muốn nghịch thiên. Triệu Khôn Tam hắn dù sao cũng chỉ được B cấp.

“ Hay quá, hay quá, Mục Bạch, Tinh cảm thạch bị hư hỏng làm cho tiểu tử này thiếu chút nữa vượt qua kiểm tra rồi, ta cảm thấy lão sư Đường Nguyệt càng ngày càng giống tình nhân trong mộng của ta.”

Triệu Khôn Tam lau mồ hôi lạnh của mình, tiếp tục nói:

“A, Mục Bạch, mặt người sao mà trắng bạch vậy, không phải Tinh cảm thạch xảy ra vấn đề nên hắn mới được B à, yên tâm, hắn chắc chắn sẽ bị đuổi học!”

“ Ngươi không thể câm cái miệng lại được sao, phiền quá!”

Tâm tình Mục Bạch cực kỳ bực bội nói.

Triệu Khôn Tam rụt đầu lại, ngơ ngác không hiểu mình chọc giận chủ tử ở điểm nào.

…………

Các lớp khác cơ bản kiểm tra đã kết thúc, do lớp 8 kiểm tra có chút trục trặc, nên rất nhiều người vây lại nơi này để xem, trong đó còn có nhóm lớp dẫn đầu của các lớp khác nữa.

Lần này, Mạc Phàm trở thành trung tâm chú ý của mọi người chỉ vì bất cẩn.

“ Tốt, đồng học Mạc Phàm, người có thể bắt đầu kiểm tra lại được rồi, lão sư Đường Nguyệt, người cũng kiểm tra lại đi, xem còn có vấn đề gì nữa không?”

Giám khảo đầu hói cười như được mùa nói.

“ Không có vấn đề gì.” Lão sư Đường Nguyệt trả lời lại.

Mạc Phàm lại một lần nữa đứng trước Tinh cảm thạch. Lúc này hắn cũng không có cảm nhận được một cỗ hơi thở băng lạnh đập lại chỗ hắn nữa.

Quả nhiên là do bọn Mục Bạch động tay động chân!

Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, cũng may nhờ có lão sư Đường Nguyệt có thân hình gợi cảm của mình phát hiện ra vấn đề, không thì Mạc Phàm ta sẽ làm trò cười cho mấy vị lãnh đạo này.

Mạc Phàm nhắm hai mắt lại, đặt tay lên Tinh cảm tượng.

Tinh cảm thạch lạnh lẽo dưới lực lượng Tinh trần của Mạc Phàm truyền vào nhanh chóng trở nên ôn nhu.

Ánh sáng càng ngày càng sáng rực. Ánh sáng đỏ rực như đem toàn bộ bên trong Tinh cảm thạch thiêu cháy. Lúc này đây ánh sáng đã không còn bị áp chế, triệt để phóng xuất ra ngoài. Nó trải rộng ra xung quanh Tinh cảm thạch, thậm chí còn tràn ra ngoài Tinh cảm thạch!!

“ A… Tia sáng này!!!”

Người thứ nhất lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi chính là Mục Trác Vân.

Sau đó là Hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, giáo viên chủ nhiệm, nhóm giám khảo hai mắt cũng trợn trừng lên.

“ Tia sáng tràn ra ngoài!!”

Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh đã triệt triệt để để trợn tròn mắt.

Hắn làm lão sư nhiều năm như vậy, làm sao có thể không hiểu “Tia sáng tràn ra ngoài” được cơ chứ???

Trong toàn trường tựa hồ chỉ có Mục Bạch đạt tới trình độ “Tia sáng tràn ra ngoài”. Tia sáng này nó giống như là phản ánh Tinh trần của mỗi người vậy. Cái tia sáng Hỏa hệ tràn ra ngoài này thậm chí so với tia sáng Băng hệ của Mục Bạch còn mãnh liệt hơn vài phần!!

“ Ta ngất!!!”

Những học sinh đứng vây xem xung quanh, còn có cả học sinh lớp 8, nội tâm bọn họ đã bị câu “ Ta ngất!!!” này làm cho khiếp sợ, bị câu này giẫm đạp lên làm chết đi sống lại mấy lần.

“Tia sáng tràn ra ngoài”, cái này đúng là “Tia sáng tràn ra ngoài”!!!

Một học sinh cặn bã cơ hồ bị điều này làm cho ngây ngốc!!

“ S….. S??”

“ Là S… hình như là S”

“ Nếu không thì … Nếu không thì, chúng ta kiểm tra lại lần nữa?”

Điên rồi, Giám khảo hói đầu cùng hai vị giám khảo khác đều điên rồi. Những người vẫn luôn cho rằng Mạc Phàm chắc chắn bị đuổi ra khỏi trường cũng điên rồi.

Mẹ nó chứ, Tinh cảm thạch này mới là lỗi chứ, làm sao người này có thể có tu vi cao như vậy chứ??

“ Là ảo giác, nhất định là ảo giác!”

“Ta không tin, ta không tin, ta không tin!! A…..a”

Đồng học Thủy hệ Tiểu Bân ở nơi đó gào khóc thảm thiết. Cái gì mà cùng nhau tiêu sái ra khỏi trường chứ?? Mạc Phàm người này thực hiện kiểm tra xong, hứa hẹn coi như cũng xong luôn. Người này bỗng nhiên trở thành thần. Lúc này đây ai nói gì cũng mặc, đừng ngăn cản lão tử, lão tử muốn nhảy cầu. Mạc Phàm có thể trở thành thần, Ta một ma pháp sư thủy hệ cũng có thể chết đuối được???

Khuôn mặt không biểu cảm của Mục Ninh Tuyết, giờ phút này rốt cuộc cũng động dung. Đúng vậy, ngay cả nàng cũng không nghĩ tới kết quả cuối cùng lại ra thế này!

Rõ ràng Mạc Phàm không có thiên phú đặc thù, cũng không có tài nguyên bồi dưỡng, ra được B cấp quả thực là chuyện bình thường.

Không ngờ, hắn lại đạt tới “Tia sáng tràn ra ngoài”, Hỏa hệ “Tia sáng tràn ra ngoài”, so sánh với Mục Bạch có được một ít tài nguyên cùng trợ giúp của gia tộc thì càng giỏi hơn nữa.

Không biết tại sao, trong lòng Mục Ninh Tuyết liền có ánh mặt trời chiếu rọi giống như là Hỏa hệ “Tia sáng tràn ra ngoài” kia.

“ Thật là một chuyện kinh người, chúng ta chút nữa thì bỏ qua một vị học sinh xuất sắc rồi.” Một vị giáo viên kinh ngạc cảm thán nói.

“Đúng vậy, đúng vậy. Thật không thể tưởng tượng khi cho hắn thành tích cấp B sẽ tạo ra ảnh hưởng tồi tệ như thế nào cho tương lai của hắn. Điều này sẽ làm cho trường học chúng ta tổn thất trầm trọng khi mất một ma pháp sư kiệt xuất.”

Lão sư Đường Nguyệt được các vị lãnh đạo khen ngợi, chỉ đành cười nhạt.

Thật ra thì, ngay cả nàng cũng bị giật mình không thôi.

Nàng vẫn luôn cho rằng học sinh Hỏa hệ xuất sắc nhất chính là Chu Mẫn, lại không ngờ rằng người học sinh Mạc Phàm này lại càng xuất sắc hơn, quan trọng nhất là hắn vẫn luôn tu luyện một cách tĩnh tâm, không có đua đòi, cũng không có bộc lộ, Tâm tinh như vậy chắc chắn sẽ trở thành một vị ma pháp sư đại tài.