Thần Khống Thiên Hạ

Chương 44: Ngươi Còn Chưa Đủ Tư Cách!



Theo Cửu trưởng lão Lăng Phúc tuyên bố, hồi đấu cuối cùng của đợt thứ hai cũng bắt đầu!

Lăng Hổ, Lăng Lệ hai người hơi thi lễ một chút liền không nói nhảm, đại chiến đã bắt đầu.

Đầu tiên tiến công chính là Lăng Hổ, hắn hét lớn một tiếng, uyển như Hổ Khiếu, hai đấm như Rồng ra biển, hung hăng đánh về phía Lăng Lệ.

Lăng Lệ nhanh chóng lui về phía sau, một tay đặt sau lưng, nhanh chóng rút ra, một thanh trường thương màu bạc óng ánh liền xuất hiện trên tay.

Đây cũng là một thanh vũ khí nhị cấp đê giai, Tham Lang Ngân Thương, dùng gân cốt của Tuyết Lang nhị cấp tạo thành, cứng cỏi khó bì kịp, còn có thể phát ra một cổ sát tinh của Tham Lang Phệ Huyết, khiến người không chiến đã sợ.

Tham Lang Ngân Thương nơi tay, Lăng Lệ mắt hổ lộ ra hung mang, vung vẩy trường thương đón Lăng Hổ mà đi, tốc độ còn nhanh hơn Lăng Hổ vài phần.

Lăng Hổ tự biết luận võ khí không chiếm bất kỳ ưu thế nào, hắn không dám đón đỡ, mà đạp bước mạnh mẽ uy vũ tránh tới, huy động liên tục mấy quyền đánh về phía hông Lăng Lệ.

Lăng Lệ không ngờ tới phản ứng của Lăng Hổ lại tấn mãnh như thế, bất quá trong mắt hắn lộ ra lãnh ý khinh thường, trường thương biến đổi phương hướng, lập tức hét lớn

- Vũ tiễn.

Trong lúc nhất thời, vô số thương ảnh lộ ra, giống như vô số hạt mưa rơi vãi, trong đó còn mang theo khí tức lạnh lùng khiến mặt đau nhức.

Lăng Hổ tránh cũng không thể tránh, hổ quyền đối oanh cùng một chỗ với thương ảnh.

Đinh đương... Đinh đương...

Từng đợt tiếng giao hưởng của vũ khí vang lên.

Cẩn thận mấy cũng có sơ sót, Lăng Hổ hai bờ vai liên tục bị mở ra nhiều lỗ máu, máu tươi vẩy ra rất dọa người.

Dưới đài không ít đệ tử Lăng gia vị thành niên bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

Bất quá, Lăng Hổ vẫn đang cắn răng kiên trì, hắn đối với chút tổn thương ấy cũng không để trong lòng, vẫn đang tìm kiếm cơ hội phản kích.

- Gian ngoan mất linh.

Lăng Lệ thấy Lăng Hổ ương ngạnh như thế liền rút thương biến chiêu, trong lúc nhất thời thương ảnh như mưa rơi biến thành một xà ảnh, mở lớn ra cái miệng như bồn máu cắn về phía Lăng Hổ.

- Đây là Xà Thương Biến, uy lực so với năm trước càng thêm bất phàm, xem ra Lăng Lệ cũng sắp sửa bước ra một bước kia rồi.

Dưới đài Lăng Khuông híp hai mắt thì thào lẩm bẩm.

Lăng Tinh ở không xa thần sắc thập phần ngưng trọng, hắn cùng với Lăng Lệ vốn chênh lệch không lớn, nhưng nhìn thấy chiêu thức hỗn nhược thiên thành kia của Lăng Lệ, cảm giác mình vẫn kém hơn Lăng Lệ một điểm, trên lôi đài, một điểm chênh lệch rất nhỏ cũng đủ để quyết thành bại rồi.

- Chờ xem Lăng Lệ, hôm nay đối thủ duy nhất của ngươi chỉ có ta.

Lăng Tinh nắm chặt nắm đấm, tín niệm kiên định thầm nói.

Chiêu này định thành bại, Lăng Hổ khép hai đấm lại, hai mắt trợn thật lớn, huyền lực toàn thân rất nhanh tụ tập trên hai đấm:

- Hổ Dược Sơn Lâm.

Hai đấm như cự chùy hung hăng đón nhận lấy trường thương như mãng xà kia.

Oanh

- Ah

Lăng Hổ kêu thảm một tiếng, thủ sáo bị chấn nát, hổ khẩu máu tươi chảy đầm đìa, bất quá dù như thế nhưng Lăng Hổ rõ ràng vẫn không lui lại.

- A...?

Lăng Lệ nhíu mày lại, chỉ cảm thấy có một ít không ổn.

Quả nhiên, Lăng Hổ còn có hậu chiêu, chỉ thấy hắn muốn bắt lấy Tham Lang Thương của Lăng Lệ, một quyền khác thì rót vào tất cả huyền lực, hét lớn một tiếng

- Bại cho ta!

Một quyền như mãnh hổ xuống núi, đánh thẳng vào chỗ yếu hại của Lăng Lệ.

Hổ thanh rung trời, khí thế rộng rãi, toàn trường khiếp sợ!

Lăng Lệ bị quản chế trường thương, hơn nữa không ngờ tới Lăng Hổ lại ương ngạnh như thế, phần bụng rắn rắn chắc chắc ăn hết một quyền.

- Hỗn đãn.

Lăng Lệ đau nhức, bị chấn lùi lại mấy bước, hắn hét lớn một tiếng, trường thương trong tay run lên, một chuyến, lập tức chấn khai tay của Lăng Hổ.

- Tham Lang Phệ.

Lăng Lệ bị Lăng Hổ chọc giận, lần đầu vận dụng toàn lực, trường thương đâm về phía lưng Lăng Hổ.

Một đầu ác lang hung ác gào thét hướng về phía Lăng Hổ không có lực hoàn thủ

Ngay khi Lăng Hổ sắp bị mất mạng dưới trường thương của Lăng Lệ, Lăng Phúc trưởng lão ở một bên liền hét lớn, vội ra tay ngăn cản, đáng tiếc khoảng cách khá xa, đã tới không kịp.

Dưới đài một mảnh kinh hãi, phảng phất như bọn hắn sắp sửa chứng kiến thời khắc Lăng Hổ bị mất mạng vậy.

Cũng may, Lăng Lệ vẫn đang thập phần lý chí, ngay khi trường thương sắp đâm vào cổ họng Lăng Hổ thì đầu thương có chút lệch qua, trực tiếp đâm vào vai Lăng Hổ.

Máu tươi phiêu tán, hổ thân tung bay.

Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, sau đó tất cả mọi người thở dài một hơi, phải biết rằng Lăng gia không cho phép tự giết lẫn nhau, nếu ra tay thì coi như là cháu trai của tộc trưởng cũng khó thoát khỏi cái chết.

Lăng Phúc trưởng lão lau mồ hôi trán, có chút thở dài một hơi, vừa rồi nhưng hắn đã bị Lăng Lệ hù chết, có hắn ở đây mà vẫn xảy ra án mạng, đó chính là lỗi của hắn.

Lăng Hổ thần sắc thảm sắc nằm trên mặt đất, gian nan nói:

-Đa... Đa tạ... Hạ thủ lưu tình.

Lăng Lệ thu thương đạm mạc nhìn Lăng Hổ, lúc này mới phiêu nhiên xuống đài, không ai phát hiện khóe miệng Lăng Lệ chảy ra chút máu tươi, hiển nhiên, vừa rồi lần phản công cuối cùng của Lăng Hổ đã khiến hắn bị nội thương.

Theo, Lăng Lệ thắng, rốt cục quyết ra ba người mạnh nhất trong Huyền Giả giai, theo thứ tự là Lăng Tinh, Lăng Tiếu, Lăng Lệ. Ba người này sẽ cùng với Lăng Khuông, Lăng Lâm Huyền Sĩ giai cùng nhau tham gia tỷ thí một đời trẻ tuổi giữa các gia tộc ở Vẫn Thạch Thành sang năm, hơn nữa hưởng thụ đãi ngộ ngang với chấp sự, một người trong đó càng có thể được thái thượng trưởng lão ưu ái, trở thành nhận ca đệ tử của thái thượng trưởng lão.

Đệ tử Lăng gia dưới đài đối với Lăng Tiếu trúng cử nhao nhao bi phẫn, trong top 5 rõ ràng có một tên Huyền Giả đê giai, cho dù sang năm có thể trở thành Huyền Giả trung giai, nhưng đại biểu Lăng gia đi dự thi thì thực lực vẫn còn kém rất nhiều, tất nhiên ngoại trừ một ít tiểu gia tộc sẽ trong phái Huyền Giả trung cao giai tham gia thi đấu ra, cấp bậc thấp nhất của hai đại gia tộc dự thi còn lại đều là Huyền Giả cao giai, đây chính là đại sự tranh giành vinh dự gia tộc, không thể có chút sai lầm nào được.

Việc này tạm dừng không nói, tỷ thí còn chưa kết thúc, còn phải tiến hành lần tỉ thí thứ ba, quyết ra xếp hạng sau cùng.

Lăng Tinh, Lăng Tiếu cùng với Lăng Lệ phân biệt đi lên rút thăm, lần này không phải đấu vòng loại nữa mà là đấu vòng tròn, người thắng liên tiếp hai trận sẽ là đệ nhất trong Huyền Giả giai, hai người thua một trận sẽ quyết thắng bại, chiến định bài danh.

Vì công chính trận đấu nên trong trận đấu nế có người bị thương, sau khi cuộc tỷ thí kết thúc có thể phục dụng đan dược mà gia tộc cung cấp để khôi phục thương thế tái chiến, đương nhiên cũng có thể lựa chọn bỏ quyền.

Rút thăm rất nhanh chấm dứt, trận đầu Lăng Tinh đấu với Lăng Tiếu, Lăng Lệ tạm thời nghỉ ngơi.

Lăng Lệ lần nữa nhắc nhở Lăng Tiếu nói:

- Không nên chọi cứng.

Lăng Tiếu trong nội tâm ấm áp, tiếp theo lại bật cười lớn nói:

- Lời này hẳn là ta nên nói với ngươi, đừng nhịn, thừa dịp hiện giờ tìm một chỗ nhổ máu ra cho dễ chịu một chút đi.

Dứt lời, cũng không quay đầu lại đi lên lôi đài.