Tướng Quân Của Bọn Ta

Chương 43



Trình Hàn Nhất đẩy cửa bước vào bên trong, Lý Viên Kỳ lúc này đã mơ màng không còn tỉnh táo nữa, cả người y chỉ còn lại xiêm y mà thôi

Trình Hàn Nhất nhìn thấy y như vậy cả người liền nóng lên, phải nói thân hình Lý Viên Kỳ quả thật xinh đẹp vô cùng, mặc dù là con nhà võ nhưng đường nét cơ thể y lại mảnh khảnh vô cùng nhưng như vậy càng hút mắt người khác hơn

Gương mặt này chính là gương mặt từ bé hắn đã say đắm, bây giờ cũng vậy, gương mặt khiến cho hắn muốn chiếm hữu muốn giam giữ y để một mình bản thân hắn nhìn thấy mà thôi

Trình Hàn Nhất từ từ cởi y phục trên người bản thân ra, tiến đến giường từ từ dùng tay cởi bỏ xiêm y trên người Lý Viên Kỳ ra

Thân thể của y có không ít vết thương, nhưng vẫn trắng trẻo, Trình Hàn Nhất dùng tay lướt nhẹ lên những vết sẹo ấy, hắn từng chỗ từng chỗ ghi nhớ lại đường nét cơ thể y

Lý Viên Kỳ bị hơi ấm trên tay của Trình Hàn Nhất làm cho khó chịu mà rên rỉ

“Ah”

Âm thanh kiều mị kia khiến cho sợi dây tỉnh táo cuối cùng của hắn đứt một tiếng, Trình Hàn Nhất không kiểm chế nữa hắn lột sạch hoàn toàn xiêm y trên người Lý Viên Kỳ ra, áp môi mình lên môi y mà hôn lấy

Trình Hàn Nhất cảm nhận đôi môi mềm mại của Lý Viên Kỳ, quả thật đúng như những gì hắn thầm mong nhớ, đôi môi kia vô cùng ngọt ngào khiến tim hắn như ngừng đập vậy

Hắn tiếp tục kéo nụ hôn đó xuống cổ y, sau đó đến hai hạt anh đào trước mặt, một bên dùng miệng l**m láp một bên lại dùng tay xoa nắn, bên dướ của y sớm đã bị xuân dược làm cho cứng rắn, cộng thêm kích thích từ Trình Hàn Nhất, y cứ như không vậy kiếm được mà b*n ra

Trình Hàn Nhất bất ngờ nhưng sau đó liền cười lớn, như vậy chứng minh hắn thật sự khiến y sung sướng nhưng Kỳ nhi của hắn thật không ngoan một chút nào cứ như vậy mà thoả mãn bản thân trước không quan tâm đến hắn gì cả

Hắn nhanh chóng lấy dược đã chuẩn bị thoa kên ngón tay của bản thân sau đó lướt nhẹ ngón tay xuống bụng dưới của y rồi từ từ di chuyển đến nơi bí mật kia, vì tác dụng của xuân dược cho nên c*c huyệt của Lý Viên Kỳ cứ mấp mấy như đang mời gọi người khác đền chà đạp, Trình Hàn Nhất không quan tâm hắn đâm mạnh ngón tay của mình vào bên trong

Cảm giác được bao bọc bởi vách tường ấm nóng khiến Trình Hàn Nhất càng nhanh muốn đem tiểu đệ của mình tiến vào bên trong nhưng hắn biết nếu không làm tốt bước này có thể sẽ khiến Lý Viên Kỳ đay đớn, hắn đương nhiên không muốn Kỳ nhi của hắn sẽ bị đau cho nên hắn vẫn nhẫn nại kiểm chế bản thân lại

“Ưm…a….đau….đừng….đừng…mà”

Trình Hàn Nhất hài lòng nhìn bộ dạng bây giờ của Lý Viên Kỳ, hắn nhanh chóng rút ngón tay của mình ra thay thế vào đó là tiểu đệ đã sớm c**ng c**ng của mình

Lý Viên Kỳ đau đớn mà hét lên, y trải qua bao nhiêu thương tích trên chiến trường cũng không đau đớn bằng cảm giác bị xé rách hiện tại, nước mắt cứ như vật mà trào ra

Hắn nhìn y khóc càng thêm hài lòng, hắn muốn thấy khuôn mặt bị đùa giỡn đến khóc lên này, rất giống Kỳ nhi lúc nhỏ, càng khóc càng đáng yêu biết nhường nào

“Kỳ nhi, Kỳ nhi của ta”

Trình Hàn Nhất gọi tên y, Lý Viên Kỳ lúc này ngoài đau đớn ta đã không còn biết gì cả, cảm giác bản thân gần như muốn chết đi

Hắn mặc kệ người kia khóc la bản thân tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, Lý Viên Kỳ bị làm đến mức không kiềm chế được mà b*n ra

“Ahhh”

Nhìn y bị mình làm cho b*n ra hắn vô cùng hài lòng, hắn là người đầu tiên chamh vào y, là người khiến y sung s*ong đến b*n ra, chỉ có hắn mà thôi, từ nay y đã thuộc về hắn, y chỉ có thể là của hắn mà thôi

Sự chiếm hữu trong lòng Trình Hàn Nhất càng dâng cao lên, hắn muốn trói buột y lại bên cạnh mình mãi mãi

Trình Hàn Nhất đẩy nhanh hơn sau đó cắm sâu vào bên trong mà b*n ra, hắn thở dốc một hơi, lần đầu tiên cảm nhận được sung s**ng tột độ, so với đám người trong phủ của hắn quả thật Lý Viên Kỳ vẫn là tốt nhất không ai có thể sánh bằng y được

Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ với hắn, đêm xuân đáng giá ngàn vàng hắn phải tranh thủ hưởng thụ chứ, một lần đương nhiên là không đủ, hắn muốn cho Lý Viên Kỳ không quên được cảm giác này, chỉ cần mỗi khi hắn chạm vào y liền ngoan ngoãn chiều theo ý hắn

Đêm hôm đó Lý Viên Kỳ bị Trình Hàn Nhất lăn qua lăn lại đến sáng, y đã sớm ngất đi từ lâu không còn tỉnh táo nữa, cũng không còn biết chuyện gì đã xảy ra chỉ biết toàn thân y rất mệt, rất đau

Trình Hàn Tuấn cả đêm qua đều mất ngủ, hắn cảm nhận được tất cả mọi chuyện, hắn đau khổ có nhưng ganh tị cũng có, suy cho cùng đều là huynh đệ song sinh, d*c vọng của bản thân đương nhiên rõ hơn ai hết, chỉ là hắn không muốn Lý Viên Kỳ hận hắn mà thôi

Nhưng hắn càng đau lòng hơn khi cảm nhận được rằng từ sau đêm qua mọi chuyện đã không còn cứu vãn được nữ, chỉ có thể trách hắn vô dụng, trách bản thân ngay cả người mình yêu cũng không bảo vệ nỗi

Hắn vì ưu khuất trong lòng dâng cao mà phun ra một ngụm máu, Mặc Canh lo lắng liền tiến đến đỡ chủ tử của mình dậy, hắn đi theo Trình Hàn Tuấn nhiều năm như vậy cũng biết được Lý tướng quân chính là vảy ngược của chủ nhân, là điểm yếu duy nhất của người, bây giờ lại bị cướp trên tay đại hoàng tử làm sao có thể chịu được chứ

“Ngươi điều tra được gì rồi Mặc Canh”

“Bẩm điện hạ, đại điện hạ quả thật có mua vài điền trang ở ngoài thành, thuộc hạ đã cho người âm thầm trà trộn vào từng điền trang nhất định sẽ tìm được Lý tướng quân”

Trình Hàn Tuấn gật đầu, hắn bây giờ không thể ngăn cản được Trình Hàn Nhất nhưng cũng sẽ không ngồi yên để mọi chuyện tệ hơn, hắn nhất định sẽ mang Lý Viên Kỳ trở về

Cả đêm Trình Như An không dám rời khỏi Lý Viên Nhi nửa bước, tiểu cô nương của nàng không tìm thấy ca ca dường như sắp phát điên lên, liên tục đập vỡ đồ đạc xung quanh, nàng cũng đã đem hết ám vệ của mình sai đi tìm Lý Viên Kỳ nhưng đến bây giờ vẫn chưa có tung tích, trời đã sáng chuyện cũng không thể giáu được nữa, hai vị Lý Nguyên và Bạch Viên đã trở về chỉ còn cách nói ra mọi chuyện mà thôi