Võ Thần Chúa Tể

Chương 10: Ngươi gọi là Lương Vũ?



Chương 10: Ngươi gọi là Lương Vũ?

“Lương Đại Sư, vãn bối là Triệu Linh San, gia phụ Triệu Kính, đây là phong thơ gia phụ đưa cho ngài.”

Triệu Linh San cẩn thận lấy ra một phong thơ chuyển cho Lương Vũ, ngạo nghễ trước kia hoàn toàn thu liễm.

“Thì ra là Linh San Quận Chúa.”

Lương Vũ mở thơ ra, nhìn kỹ càng, rồi ngẩng đầu nhìn hai mắt Triệu Linh San, nói:

- Ta và Khang Vương Gia có chút giao tình, Khang Vương Gia trong thơ có nói là ngươi muốn trở thành đệ tử của ta?

“Vâng, vãn bối rất muốn trở thành Luyện Khí Sư.”

“Ta thu đệ tử từ trước tới nay không xem lai lịch và thân phận, chỉ xem thiên phú và điều kiện. Nếu như ngươi không hợp cách thì cho dù ngươi là nữ nhi của Khang Vương Gia, ta cũng không thu.”

“Vãn bối hiểu rõ.”

Triệu Sinh San khẩn trương nói, một tên Nhị Giai Luyện Khí Sư quả thật là có vốn liếng cuồng vọng.

“Tốt lắm, ngươi đi theo ta.”

Lương Vũ gật đầu, Triệu Linh San vội vàng đi sau lưng, Tần Phấn thấy vậy cũng đi theo.

Tần Trần ngẫm lại, liền thong thã chầm chậm đi đến.

Triệu Vũ Phỉ nói với khách nhân vây xem:

- Lương Đại Sư vừa mới nói, người nào cần tìm hắn luyện chế Bảo Binh thì có thể mang theo tài liệu và viết giá cả, Lương Đại Sư sẽ lựa chọn trong danh sách rồi quyết định luyện chế cho ai.

Triệu Vũ Phỉ vừa nói xong, chỉ một thoáng vô số khách nhân đã bắt đầu tụm lại, tràng diện náo nhiệt như là chợ bán thức ăn.

Đại sảnh Khí Điện, trong một căn phòng yên tĩnh, Lương Vũ mang Triệu Linh San vào trong phòng.

“Ngươi tới đây làm gì?”

Tần Phấn thấy Tần Trần ở sau lưng đi đến, không khỏi cau mày quát lên.

“Chớ có lên tiếng.”

Lương Vũ bất mãn liếc hắn, làm cho Tần Phấn sợ run người, lập tức im lặng, hung tợn trừng Tần Trần.

Lương Vũ nói:

- Muốn trở thành Luyện Khí Sư, quan trọng nhất là thiên phú tinh thần lực, chỉ có tinh thần lực cường đại mới có thể ở trên thân Bảo Binh khắc ra các loại minh văn, phù lục và trận văn làm cho binh khí bình thường trở thành một thanh Bảo Binh. Nói cách khác, tinh thần lực cường đại là cơ sở để trở thành Luyện Khí Sư.

“Khang Vương Gia có nói trong thơ là ngươi tập võ đã lâu. 16 tuổi đã là cao thủ Nhân Cấp hậu kỳ, thức tỉnh huyết mạch cũng là tam phẩm huyết mạch. Cho nên ở phương diện thiên phú ta sẽ không khảo nghiệm ngươi nữa. Chỉ cần ngươi thông qua cửa ải tinh thần lực, thì ta sẽ đáp ứng thu ngươi làm đệ tử.”

Tần Trần năm nay 15 tuổi, mới là Võ giả Nhân Cấp sơ kỳ, nhưng đã được coi là thiên tài. Triệu Linh San chỉ lớn hơn hắn một tuổi, nhưng cấp bậc hơn hắn hai cấp, thiên tư còn trên cả hắn.

Huống chi nàng còn thức tỉnh tam phẩm huyết mạch.

Thiên Võ Đại Lục, lấy võ vi tôn, một nữ nhân cho dù là xinh đẹp đến mấy nếu như không có thiên phú võ đạo cường đại thì cũng sẽ không khiến cho mọi người quan tâm.

Lương Vũ nhướng mày, nói:

- Ngươi nhanh đi kiểm tra tinh thần lực đi a.

Lúc này Triệu Linh San mới phản ứng đến tình cảnh của mình, vội vàng thu liễm nét mặt, đi theo Lương Vũ tới trước một thạch trụ màu xám tro trong phòng.

“Đưa tinh thần lực của ngươi vào trong thạch trụ này.”

“Ân.”

Ngọc thủ tinh tế trắng nõn của Triệu Linh San nhẹ nhàng khoát lên thạch trụ, đưa tinh thần lực không ngừng rốt vào thạch trụ màu xám tro.

“Ào ào...”

Mặt ngoài thạch trụ màu xám tro mau chóng phát ra một đạo hào quang màu trắng sữa, chậm rãi dâng cao.

Ánh sáng màu trắng theo tinh thần lực của Triệu Linh San rót vào dần dần dâng cao, cuối cùng dừng lại ở dưới chỗ đốt ngón tay thứ nhất.

“Không đến Nhất giai tinh thần lực, buông tay đi.

Lương Vũ ngữ khí bình thản nói.

Triệu Linh San buông tay phải, khẩn trương nhìn Luong Vũ.

“Tu vi Nhân Cấp hậu kỳ, tinh thần lực không đến nhất giai, coi như tạm được.”

Lương Vũ gật đầu.

“Tiếp theo là kiểm tra thiên phú tinh thần lực, cái này là quan trọng nhất.”

Lương Vũ mang theo Triệu Linh San đi đến một phía trước một khối thủy tinh trong suốt, nói:

- Dùng tinh thần của ngươi dung nhập vào trong khối tinh thần thủy tinh này, dẫn động tinh thần lực bên trong nó, để cho ta nhìn một chút thiên phú tinh thần lực của ngươi.

Triệu Linh San hít sâu một hơi, thần sắc mang theo khẩn trương đi đến phía trước khối thủy tinh trong suốt, để hai tay lên trên.

Sau đó, nàng nhắm mắt lại, bắt đầu dẫn động tinh thần lực bên trong.

“Vù vù!”

Phía trên tinh thần thủy tinh đột nhiên nhộn nhạo ra một chút gợn sóng, một đạo ánh sáng màu đỏ bỗng nhiên mọc lên, biến cả phòng thành một màu đỏ sẫm rực rỡ. Ngay sau đó, ánh sáng màu đỏ thẫm chậm rãi biến hóa, lại trở thành màu cam, tiếp đến, lại từ màu cam muốn biến thành màu vàng.

Có điều sau cùng vẫn là không cách nào biến thành màu vàng, dừng lại ở màu cam.

Màu cam đen nhàn nhạt chói mắt vạn trượng phủ lên người Triệu Linh San, như là một vị thần.

“Thiên phú màu cam.”

Vẻ mặt Lương Vũ ngẩn ra, trong con ngươi hiện lên một chút tinh mang, lộ ra vẻ mừng rỡ.

Hai mắt Tần Trần của khẽ híp lại, tinh thần thủy tinh không chỉ kiểm tra cường độ sức mạnh tinh thần của một người mà còn kiểm tra thiên phú tinh thần lực của họ.

Thiên phú tinh thần lực chia làm bảy màu.

Xích - Chanh - Hoàng - Lục - Thanh - Lam - Tử.

Màu sắc càng về cuối, lại càng đại biểu cho thiên phú tinh thần lực càng cao.

Một thiên tài luyện khí, chỉ cần có thiên phú tinh thần lực cao thì cho dù là ngay từ đầu tinh thần lực là số không, trải qua tu luyện và đề thăng, cũng có thể nâng cao tinh thần lực đến một trình độ cực cao, trở thành một tên Luyện Khí Sư cường đại.

Mặt khác, dù là hiện tại tinh thần lực đang cực thịnh, lại không có đủ thiên phú tinh thần lực, cũng chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới hiện tại, không cách nào đề thăng.

Thiên phú tinh thần lực Chanh sắc của Triệu Linh San được gọi là xuất sắc, tương lai chỉ cần nỗ lực không ngừng, trở thành một tên Nhị Giai Luyện Khí Sư là không có vấn đề gì. Coi như là Tam Giai Luyện Khí Sư cũng có không phải là không có hy vọng.

“Lương Đại Sư, ta thông qua sao?”

Triệu Linh San tâm thần bất định, nhìn Lương Vũ hỏi.

Lương Vũ lộ vẻ mỉm cười, nói:

- Thông qua, kể từ hôm nay trở đi ngươi chính là vị đệ tử thứ chín của Lương Vũ ta đây.

Trong lòng vui vẻ, Triệu Linh San liền vội vàng khom người bái một cái, nói:

- Đệ tử bái kiến lão sư.

“Chúc mừng Linh San Quận Chúa bái sư thành công.”

Tần Phấn nắm chặt hai tay hưng phấn kêu một tiếng. Tinh thần hắn kích động, dường như là thành công chính là hắn vậy.

“Cảm ơn Tần Phấn công tử theo ta đi Khí Điện.”

Triệu Linh San mỉm cười.

Tần Phấn trong lòng như là ăn mật ngọt, cười ha ha nói:

- Linh San Quận Chúa khách khí, có thể bồi Linh San Quận Chúa tới đây chính là vinh hạnh của Tần Phấn.

Lương Vũ nhìn hai người nói chuyện phiếm vài câu, lúc này mới thản nhiên nói:

- Được rồi, nhàn thoại đã nói xong, hai người các ngươi đều có thể đi. Linh San, ngươi đi theo ta.

Vừa nói, liền dẫn Triệu Linh San đi tới đại điện.

“Ngươi gọi là Lương Vũ?”

Lúc này Tần Trần sờ mũi, đột nhiên mở miệng.

Lương Vũ dừng bước chân, nhướng mày, trên mặt hiện lên vẻ tức giận. Từ khi hắn trở thành Luyện Khí Sư, đã rất ít nghe có ngươi dám gọi thẳng tên mình. Mặc dù là những vị quan lại phu nhân kia ở Vương Đô cũng không dám gọi hắn như vậy.

  • Thiên phú màu cam, Hán việt: Chanh Sắc Thiên Phú, đoạn này sẽ để Việt, về sau có xanh da trời - lam, xanh lá - lục thì mình phải để Hán Việt)

  • Xích - Chanh - Hoàng - Lục - Thanh - Lam - Tử (Đỏ thẫm - Cam - Vàng - Xanh lá - Xanh thẫm - Xanh da trời - Tím)